ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 706

Trương Thán nói:

- Cô ra ngoài, lệnh sư và lệnh tôn…

Lôi Thuần nói:

- Bọn họ cũng không biết sao?

Trương Thán vội la lên:

- Vậy mà cô còn dám đến đây?

Ôn Nhu vừa thấy sắc mặt bọn họ đều biến đổi, chiếc miệng nhỏ nhắn

liền mấp máy, gần như muốn khóc lên. Lôi Thuần vội vỗ vỗ vai, vuốt mái
tóc dài đen như thác nước của nàng, nhẹ nhàng nói:

- Muội đã nói, lần này ra ngoài là do lệnh sư “Hồng tụ Thần Ni” phái

cô tới tìm Tô sư ca, hơn nữa lệnh tôn “Tung Dương Thập Cửu Thủ” Ôn
Vãn đại nhân cũng đồng ý, hóa ra là muội tự mình chạy ra ngoài…

Ôn Nhu ủy khuất nói:

- Đúng vậy. Nếu ta không lén chạy ra ngoài, chỉ sợ cả đời này bọn họ

cũng không cho ta đi ra. Bọn họ nói là phải chờ sau khi ta thành tài mới có
thể xuống núi. Mấy cái công phu đó vừa khó học vừa chẳng thú vị gì, sau
khi học thành chỉ sợ mắt ta đã có mấy chục nếp nhăn, trán có mấy trăm nếp
gấp, miệng có mấy ngàn nếp sần, còn xuống núi làm gì.

Trương Thán và Lôi Thuần nghe được đều thầm đổ mồ hôi, nghĩ đến

“Hồng tụ Thần Ni” đức cao vọng trọng và Ôn Vãn Ôn Tung Dương có
danh vọng cả trong triều đình và dân gian, biết được tin Ôn Nhu mất tích sẽ
lo lắng thế nào. Lại nghe Ôn Nhu nói:

- Nếu thật là sư phụ bảo ta tìm Tô sư ca về, huynh ấy nào còn dám ở

lại trong kinh đấu đá với phụ thân của tỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.