ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 707

Lôi Thuần và Trương Thán cuối cùng cũng hiểu rõ, hóa ra Ôn Nhu lần

này đến kinh thật sự không được “Hồng tụ Thần Ni” cho phép và Ôn Vãn
đồng ý.

Đường Bảo Ngưu lại cao hứng vỗ đùi, có lẽ vì dùng sức quá mạnh nên

đau đến nhe răng, nói:

- Tốt, như vậy cô không cần vội trở về, chúng ta cứ dạo chơi kinh

thành cho chán, sau đó có thể tìm Thẩm đại ca chơi đùa.

Thẩm đại ca mà hắn nói chính là Thẩm Hổ Thiền mà hắn kính trọng

nhất. Thẩm Hổ Thiền, Phương Hận Thiếu và Đường Bảo Ngưu những năm
gần đây được giang hồ xưng là “Thất Đại Khấu”, trên danh nghĩa tuy là
cướp, nhưng rất nhiều người trong võ lâm, cùng với những kẻ bần cùng
được bọn họ cứu tế đều sùng kính bọn họ giống như “Tứ Đại Danh Bổ”
vậy.

Ôn Nhu nín khóc mỉm cười:

- Được.

Nàng lại ôm lấy tay Lôi Thuần nói:

- Tỷ tỷ cũng đi nhé!

Lôi Thuần vuốt ve mái tóc trên trán nàng. Nhìn vào lại có chút kỳ lạ,

bởi vì vóc dáng Lôi Thuần rất nhỏ, nhưng cử động lại rất thành thục; còn
dáng vẻ Ôn Nhu lại như làm nũng, trong cử chỉ càng lộ ra vẻ non nớt. Hai
người ở cùng với nhau, mặc dù Ôn Nhu biết võ còn Lôi Thuần thì không,
nhưng Lôi Thuần lại giống như là tỷ tỷ của nàng, là người chiếu cố cho
nàng vậy.

- Nhân lúc còn chưa rời khỏi kinh thành, không bằng muội muội hãy

đến chỗ ta làm khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.