ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 831

đè gãy chân ra ngoài. Một tên đội trưởng lại chạy đến khuyên nhủ tên lính
canh mặt rỗ kia:

- Trư Bì Đản, bỏ đi! Chu lão tổng còn muốn thẩm vấn hai tên này, đợi

Nhâm đại gia tra hỏi đến khi chỉ còn máu thịt, ngươi có đem bọn chúng
nuốt cả da lẫn xương vào bụng cũng không ai quản.

Nói xong liền kéo hắn đi. Những tên canh ngục khác đều đề phòng

hơn, đứng phía xa nhìn chằm chằm vào hai người.

Đường Bảo Ngưu náo loạn một hồi cũng mệt đến thở hồng hộc. Vừa

rồi khi hắn giằng co với đám lính canh, những tù phạm trong phòng giam
khác cũng gây nên một trận hỗn loạn, lúc này đều bình tĩnh lại.

Trương Thán bỗng nổi hứng dùng cùm sắt trên tay gõ vào vách đá.

Một gã lính canh ngục răng hô nổi cáu, liền vớ lấy cây côn muốn chạy đến
đánh thêm một trận, tên đội trưởng bỉ ổi kia lại ngăn cản:

- Kệ bọn chúng đi! Đợi tra khảo xong sẽ cho ngươi đã ngứa.

Trương Thán cứ gõ một chút rồi lại ngừng một chút. Đường Bảo Ngưu

không thể nhịn được nữa, mắng:

- Đồ thỏ đế chết tiệt, gõ cái gì vậy? Ngươi muốn chết thì dùng đầu mà

gõ, đừng ồn ào làm phiền lão tử.

Trương Thán cười nhẹ một tiếng, vuốt vết thương nơi cổ, thấp giọng

nói:

- Nghe đi!

Đường Bảo Ngưu chẳng nghe thấy gì khác, chỉ nghe được tiếng xiềng

xích và rên rỉ của đám tù phạm tại mấy gian phòng cách đó.

- Nghe gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.