ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 17

Đối mặt với ánh mắt cố chấp của nàng, cuối cùng Vũ Văn Tĩnh Nhân

cũng hiểu rõ.

Giống như nàng đã nói, mặc kệ là hắn yêu nàng hay không, hoặc là

nàng có yêu hắn hay không cũng đều không đủ. Bởi vì thứ nàng một lòng
theo đuổi là cuộc sống phu thê êm ấm bình thường, mà hắn vĩnh viễn
không có cách nào cho nàng cuộc sống đó.

Thế là hắn chỉ biết cười khổ.

Hắn cũng khát vọng có một cuộc sống bình thường, thậm chí ba đệ đệ

của hắn càng có dã tâm hơn hắn, nhưng bởi vì hắn bất hạnh là trưởng tử,
ngực mang hùng tâm tráng chí của cha hắn, gánh nặng lại đặt trên vai của
hắn, hắn có thể liều mình bỏ xuống hết sao?

Không, hắn không thể, hắn không thể cũng không nguyện mang tiếng

là đứa con bất hiếu, nên tuy rằng không muốn nhưng cũng chỉ có thể ủy
khuất nàng!

Không công bằng sao?

Phải, hắn thừa nhận chuyện này thật không công bằng, nhưng dù sao

hắn là nam nhân, nàng là nữ nhân, mà trên thế gian này không phải nam
nhân đều quan trọng hơn nữ nhân hay sao?

※※※

Mặc dù được liệt danh vào một trong Nhất cốc Nhị trang Tam phủ,

nhưng thật ra thanh danh của Lục Ánh sơn trang trên giang hồ kém xa tiếng
tăm của Ngũ đại thế gia, bởi vậy, mỗi khi gặp chuyện gì phải phát thiệp
mời là các nàng lại bắt đầu hao tâm tổn trí, đau đầu nhức óc.

Phát quá ít thì sợ mất mặt; phát quá nhiều thì lại sợ người ta không

thèm đến, càng mất mặt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.