ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 178

"Thật sự có?" Phó Thanh Dương lẩm bẩm nói, trong khoảng thời gian

ngắn lại cảm thấy mờ mịt không biết làm gì. "Vậy...vậy...vậy...sau này nàng
không được tự cưỡi ngựa, cỡi chung với ta được rồi; còn có...còn
có...không được cùng Tuyết Vụ vừa chạy chơi vừa nhảy múa; sau đó...sau
đó..." Còn chưa nghĩ ra phải hạn chế lão bà cái gì, hai cánh tay vừa trắng
vừa mềm kia của lão bà đã gắt gao khóa chặt lại thắt lưng của hắn, tựa vào
trước ngực hắn nỉ non.

"Thanh ca, chàng thấy sao? Ta thật vui vẻ, thật hạnh phúc, hạnh phúc

đến mức muốn bùng nổ!"

"Được, được, được...ta biết rồi!" Phó Thanh Dương vuốt ve lưng của

nàng trấn an như đang dỗ dành tiểu hài tử. "Nếu nàng mang bầu, chạy đi
chạy lại cũng không tốt lắm, chúng ta ở đây cùng bọn họ mừng năm mới
đi! Tập tục mừng năm mới của bọn họ cũng rất thú vị, đợi sau khi tuyết tan
rồi chúng ta sẽ trở về, được không?"

"Đều nghe lời chàng, Thanh ca." Lâu Thấm Du mềm mại nói.

Thế là bọn họ tạm thời ở lại Mạc Bắc, ở đây băng thiên tuyết địa trời

đông giá rét, tuy lạnh đến nỗi thở ra hơi thở cũng muốn kết băng, nhưng
Lâu Thấm Du vui vẻ vô cùng, bởi vì...

"Tuyết! Tuyết! Ta chưa từng thấy qua tuyết nha!"

"Thật là, giống y hệt tiểu hài tử."

Phó Thanh Dương than thở, lại vẫn phủ thêm áo choàng da lông cho

nàng, mang nàng ra khỏi lều xem tuyết rơi, cũng thật cẩn thận bảo hộ nàng;
mà con chó nhỏ kia của nàng - Tuyết Vụ, nay cũng đã choai choai không
còn nhỏ nữa, thích chạy tới chạy lui trên tuyết, nhất là cùng thi chạy với nữ
chủ nhân...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.