ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 45

"Vậy không tính đến nàng nữa, được chưa?" Lục Phù Dung nghiến

răng nghiến lợi nói.

"Vậy được." Đại hồ tử thu tay lại, rồi chuyển hướng "Còn nàng này..."

gục gặc đầu, hắn chăm chú đánh giá Lâu Nguyệt Lan. "Ừm, bộ dạng cũng
không tệ, đáng tiếc tự cao tự đại lại vô cùng ngạo mạn, ánh mắt giả dối,
làm người ta thập phần chán ghét, loại nữ nhân này chỉ sợ cũng chẳng có
mấy ai chịu cưới..."

Cái này thật sự quá đáng à nha!

"Vậy ngươi có thể từ chối hôn sự này a!" Lục Phù Dung rốt cuộc nhịn

không nổi phải lên tiếng.

Ý của bà là hy vọng hắn có thể "biết khó mà lui", hắn cố tình không

rơi vào bẫy của bà, còn đúng lý hợp tình cãi lại, đáng hận nhất là từng câu
từng chữ từng lý do hắn đưa ra không ai có thể nói hắn sai, trừ phi bà muốn
chơi xấu hắn, nhưng cho dù có muốn thật sự chơi xấu hắn bà cũng không
thể ở giờ này khắc này nơi này để mọi người chứng kiến và cười vào mặt
bà.

Bất đắc dĩ, bà đành phải một lần nữa "nhường nhịn", nhưng đối

phương lại thừa cơ mà "ức hiếp" tiếp, khiến bà không thể nhịn được nữa,
quyết định không nhịn nữa.

Cùng lắm thì dời lại, chờ người kế tiếp xuất hiện ở khúc quanh kia.

Cũng không ngờ, bà nổi giận, Đại hồ tử lại càng nổi giận hơn so với

bà, vừa nghe bà nói, hắn lập tức bắt đầu thổi râu trợn trừng cặp mắt lên.

"Sao có thể như vậy, rõ ràng là chính miệng ngươi cầu hôn với ta, ta

đã đồng ý rồi, xem đi, ngay cả sính lễ ngươi cũng đã nhận không phải sao?"
Hắn tức giận hất cằm chỉ chỉ vào hộp gỗ trên tay Lục Phù Dung, đó, chứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.