ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 44

Cái gì gọi là "sau hai năm", đây thực sự là một thói quen dùng từ mập

mờ không rõ ràng, sau hai năm ai biết là mấy năm mới gả được, cũng giống
như nói "sau vài năm", có thể là một năm, hai năm, cũng có thể là ba năm,
bốn năm, thậm chí là năm năm, sáu năm, tóm lại, loại từ ngữ này không thể
dựa theo chữ nghĩa bình thường mà định nghĩa chính xác được.

Nhưng mà, bà luôn có thói quen dùng từ luôn luôn mập mờ không rõ

ràng, không thể dựa trên chữ nghĩa mà phân biệt được như vậy.

"Hai năm?" Đại hồ tử suy nghĩ một chút. "Được, vậy thì hai năm, sau

hai năm, cho dù muội muội của nàng không gả đi được cũng sẽ không được
cản trở chuyện của bọn ta!"

Cái gì? Hai năm? Ai nói hai năm.

Chính bà nói chứ ai!

Lục Phù Dung ngẩn ngơ. "Khoan đã, khoan đã, không phải ta nói hai

năm, ta là nói..."

"Còn nàng kia..." Không để cho bà có cơ hội sửa lại lời nói, cánh tay

của Đại hồ tử chuyển động, cứ thế lại chỉ vào Lâu Nguyệt Sương. "Theo ta
được biết, trưởng nữ của Lục Ánh sơn trang không gả đi, nàng ta không
phải là muốn kén rể hay sao?"

Đáng giận, hắn cũng không phải người trong giang hồ, sao hắn biết?

"À...Phải."

"Vậy cho dù ta đây đợi đến chết cũng không đợi được đến ngày nàng

ta gả đi ra ngoài chứ?"

Đáng giận, đáng giận!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.