ÔN NHU NỘ TƯỚNG CÔNG - Trang 60

Không sao, không sao, như lời của phu quân đã nói, hắn là trượng

phu, nàng là thê tử, không có cái gì phải e lệ.

Sau khi đã bình tĩnh lại, nàng liền lấy lại sắc mặt bình thường, xoay

người đối mặt với phu quân, chuẩn bị làm tròn trách nhiệm của thê tử, hầu
hạ hắn rửa mặt chải đầu thay quần áo.

Ai ngờ ngay sau đó, khuôn mặt vốn phải mất một lúc mới bình tĩnh

như thường của nàng lại đỏ bừng lên như bị lửa thiêu.

Phó Thanh Dương toàn thân không mặc gì, đứng tồng ngồng khoe cây

cột chống trời ra, hai tay chống lên hông, vẻ mặt không kiên nhẫn chờ nàng
đến hầu hạ hắn mặc quần áo.

Dùng sức giữ chặt hai cái chân suýt chút nữa bỏ chạy mất, hít sâu vào

mấy hơi, Lâu Thấm Du cố gắng ổn định lại tiếng tim đang đập cuồng loạn,
sau đó ra vẻ như không để ý đến bên cạnh thân thể cao lớn trần truồng của
phu quân, dùng thái độ thản nhiên như thường hầu hạ hắn mặc vào từng cái
quần từng cái áo. Tuy cố ra vẻ không có gì nhưng toàn thân nàng đều đỏ
bừng, hơi thở khó nhọc.

"Thanh ca, không biết đại ca làm nghề gì?" Vì để tự phân tán sự chú ý

của mình, nàng thuận miệng hỏi.

"Làm ruộng."

Há hốc mồm.

"Thanh ca, nông dân có thói quen làm việc vào sáng sớm, nhưng

những gia đình bình thường không có như vậy a!"

"Gia đình bình thường?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.