ÔNG CỐ VẤN - Trang 21

- Chừng ấy đủ rồi? Cảm ơn anh Tá. Anh trở về làm việc, để tôi nói chuyện
tiếp với anh đây.
Tá đen đứng dậy di ra, không giấu được vẻ hậm hực.
Hiếu chậm rãi châm một điếu thuốc, nhả vài hơi khói rồi nghiêm mặt nhìn
Hai Long:
- Anh đã để lỡ một cơ bội chứng tỏ thiện chí của mình.
- Dạ...
- Chúng tôi biết anh là người của phía bên kia, đã nói trước là chúng tôi
không bao giờ bắt lầm, nhưng anh vẫn cố tình giấu cái gốc cộng sản.
- Thưa đó là chuyện quá khứ...
Hiếu phẩy tay kiên quyết ngắt lời anh:
- Để cho tôi nói. Nội vụ của anh rất phức tạp. Chúng tôi đã nắm được cả.
Tôi dành cho anh một cơ hội cuối cùng. Nếu anh không thú nhận hết, thì
chính anh tự làm hại mình. Anh làm lại bản tường trình.
Hiếu ra khỏi rồi, Hai Long vẫn cố nén một tiếng thở dài nhẹ nhõm.

5.
Hai Long đã viết xong bản tường trình lần thứ hai.
Anh nằm thêm suốt một tháng tại trại giam Vân Đồn, không ai hỏi han tới.
Ông bạn hay nói chuyện ở buồng bên đã biến mất. Nhiều người đã bị chúng
chuyển đi nơi khác. Thay thế vào chỗ họ, là một loạt người mới tới. Hai
Long nhận ra sự thay đồi đó qua lời dặn dò của tên gác, những câu hỏi và
giọng nói của họ.
Hai Long lo ngại sắp đến lượt mình. Hình như những người đã bị bắt vào
đây không ai được trở về nhà. Ngôi nhà Bảy Viễn ở phố Vân Đồn rõ ràng là
một trại giam tạm thời. Chúng không có bộ máy xét hỏi. Mình Dương Văn
Hiếu không làm xuể việc này. Hiếu chỉ làm công việc sơ thẩm. Số phận của
những người bị bắt sẽ được quyết định ở một nơi khác. Nơi đó là đâu?
Tới tuần bị giam thứ sáu, Hiếu mới cho gọi Hai Long.
Hắn không có vẻ gay gắt, đối địch như những lần gặp trước, nói với anh
bằng một giọng bình tĩnh:
- Tôi không thỏa mãn với những điều anh đã viết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.