ÔNG CỐ VẤN - Trang 20

mình! Cần giành lại ngay chủ động, anh thản nhiên nói tiếp:
- Vậy mà tôi không nhận ra ông. Trí nhớ của tôi gần đây tệ quá! Hồi đó, tôi
là thị ủy Thái Bình, tôi mang bí danh để hoạt động cho Việt Minh ở vùng
Pháp chiếm đóng. Tôi vẫn thường đến làm việc với anh Sinh và anh Hằng ở
ban Quân báo trung đoàn.
- Anh là cấp ủy Đảng cao thì chỉ chú ý đến thủ trưởng chứ nhìn ngó gì đến
cánh lính tráng chúng tôi - Tá đen nói với giọng mỉa mai
- Hồi đó thường làm việc ban đêm, đèn dầu tù mù, đâu có điện sáng choang
như bây giờ. Nhưng tôi nhận ra anh rồi, dạo ấy ta gặp nhau ở làng Cọi, Vũ
Tiên phải không?
- Làng Cọi!
Tá đen cũng có vẻ khoái khi ôn lại một thời oanh liệt của mình. Hiếu lộ vẻ
khó chịu, vì thấy cuộc đối chứng lại biến thành cuộc gặp gỡ ôn lại kỷ niệm
của những người bạn chiến đấu cũ. Tá đen đã nhận ra vẻ không hài lòng
của cấp trên, hắn chuyển giọng:
- Tôi gặp anh luôn mà anh không biết đấy thôi; tiếp quản thị xã Thái Bình,
tôi còn gặp anh.
- Điều này thì chắc chắn anh lầm! Sau trận càn Mercure, tôi về Khu chỉnh
huấn Cách mạng Việt Nam, biết mình không thể sống với Việt Minh, tôi trở
về Phát Diệm luôn và sau đó vào thành. Từ 1953, tôi đã ở trong quân đội
Pháp.
Tá đen sừng sộ:
- Anh đừng có nói tôi lầm! Không có cái gì qua mắt thằng quân báo. Tám,
chín năm không gặp anh, chỉ thoáng nhìn thấy anh ở cầu Thị Nghè, tôi
nhận ra ngay.
Hai Long điềm đạm:
- Xin lỗi anh nếu tôi lỡ lời. Anh có trí nhớ rất tốt về người. Tôi lại có trí
nhớ tốt về thời gian. Trận càn Mercure diễn ra ngày 26-3-1952, tới nay
chưa đầy 7 năm. Nếu anh nói anh không gặp tôi cách đây 8, 9 năm, thì chỉ
có thể là từ trận càn Mercure trở về trước. Tôi còn khá nhiều ảnh chụp hồi
đầu 1953 với Đức Giám mục và các sĩ quan Pháp.
Tá đen biết mình hớ, ngồi im tính cách cãi lại. Hiếu cảm thấy bất lợi, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.