ÔNG CỐ VẤN - Trang 25

Vượng hoạt động cách mạng từ trước năm 1945, đã làm chánh văn phòng
của tỉnh ủy Thừa Thiên. Một lần, Vượng bị bắt cùng với đồng chí phó bí
thư tỉnh ủy trong một cuộc địch lùng càn. Ít ngày, Vượng trốn thoát. Nhưng
rồi chẳng bao lâu, Vượng bị bắt lại cùng với khá đông cán bộ nhiều ngành
của tỉnh. Người ta nói Vượng đã đầu hàng địch từ lần bị bắt trước, chúng
ném Vượng về đánh phá cơ sở của ta. Ông Cậu rất tin dùng Vượng. Chính
Vượng đã bày cho ông Cậu làm trò “cải huấn”.
Cách đây không lâu, Vượng đã móc nối được với Quý, cháu họ của y, đang
công tác ở vùng tự do. Quý thường xuyên thông báo cho địch nơi tỉnh ủy
đóng căn cứ, con đường cán bộ đi lấy gạo, nơi dân vẫn giấu gạo, thực phẩm
để tiếp tế cho ta. Bọn công an Thừa Thiên đã lấy thuốc độc trộn vào gạo và
thực phẩm. Chúng tổ chức những cuộc vây ráp, phục bắt cán bộ. Một lần
Quý về, dẫn một toán công an địch đi vây bắt cơ quan tỉnh ủy đóng ở đèo
Phước Tượng. Khi chạm nhau, đôi bên cùng nổ súng. Một tỉnh ủy viên của
ta hy sinh. Nhưng chính tên Quý đã lại ta bắn chết. Bọn địch khiêng xác
Quý cùng với xác đồng chí tỉnh ủy viên về Huế. Vượng đề nghị ông Cậu tổ
chức lễ tế tên Quý, và truy tặng cháu hắn huân chương Bảo quốc để cổ vũ
những người đã quay về chiến đấu cho “chính nghĩa quốc gia”. Buổi lễ
được tiến hành trọng thể. Các quan chức trong tỉnh đều có mặt. Lê Vượng
huy động cả trại Tòa Khâm tới dự lễ. Bọn chúng chặt xác đồng chí tỉnh ủy
viên thành nhiều khúc, trộn với mùn cưa. Riêng cái đầu, chúng bọc giấy đỏ.
Vượng bắt một trại viên bưng chiếc mâm, trên đặt cái đầu lâu, mang lên
bàn thờ. Anh này sợ chết khiếp, đánh rơi cái đầu xuống đất, lăn cả vào chân
quan khách. Lê Vượng thực sự bộc lộ bộ mặt từ đó.
Số phận những người đã rơi vào đây đều nằm trong tay Lê Vượng.
Nhìn bề ngoài, trại Tòa Khâm không có vẻ một nơi giam cầm. Bọn lính gác
đều mặc thường phục, súng ngắn giấu trong người. Trại viên vẫn mặc quần
áo của mình, hàng ngày chào cờ, học tập, đọc sách báo, chơi bóng bàn,
bóng chuyền. Một số trại viên được phép ra phố. Có cả những trại viên ban
ngày tới trại học tập, ban đêm lại trở về với gia đình.
Đến trại những ngày đầu, Hai Long cảm thấy không khí ở đây dễ chịu hơn
nhiều so với trại biệt giam Vân Đồn. Anh nhớ lại những lời Hiếu quảng cáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.