ÔNG CỐ VẤN - Trang 504

Anh móc túi định lấy giấy tờ, nhưng anh Giải phóng chắc hẳn là một cán
bộ xua tay:
- Tất cả đồng bào đều đi ra tự do. Tôi muốn hỏi ông từ Sài Gòn hay Chợ
Lớn tới đây?
- Từ Sài Gòn.
- Tình hình trong đó thế nào?
- Vô cùng lộn xộn. Cảnh sát, công an trên đường phố hầu như biến hết.
Giải phóng đã chiếm được nhiều khu phố. Các nhà đều đóng cửa. Trên
đường chỉ có dân tị nạn chạy từ phố này sang phố kia. Nhưng tôi được
nghe chắc chắn, Mỹ đã đưa quân đóng chốt tất cả những con đường vào Sài
Gòn, ngăn không cho quân Giải phóng tiến vô hoặc đi ra.
- Từ Sài Gòn đi ra, ông thấy Mỹ đóng quân ở những đâu?
- Họ chỉ đóng bên này cầu Nhị Thiên Đường, ngăn không cho bất cứ ai qua
lại. Từ bên kia cầu vào tới nội thành, không thấy có quân Mỹ và quân Cộng
hòa. Nếu các anh muốn vào nội đô, không thể đi qua cầu Nhị Thiên Đường,
mà nên dùng đò ngang đi qua Kinh Đôi. Tôi cũng vừa qua sông bằng đò.
- Trời tối có đò không?
- Các anh nên nhờ người ở địa phương đi mướn trước thì tốt hơn.
- Mỗi chuyến đò chở được bao nhiêu người?
- Tôi nghĩ chừng ba chục.
- Cảm ơn anh. Mời anh đi.
Đường phố Bình An vắng ngắt. Những ngôi nhà hai bên đường đều đóng
kín cửa. Bộ đội ta không ở trong đó.
Nhà thờ chật ních giáo dân tới trú ẩn. Họ ngồi cả trong cung thánh. Không
thấy cha Hoàng. Chả lẽ cha đã kịp thời chạy vào nội thành? Những người
anh hỏi thăm đều không biết cha ở đâu.
Trời bắt đầu tối. Đêm nay không thể trở về Sài Gòn. Anh dắt xe ra đường,
tìm nhà bà Năm, một người thân tín của cha, không thấy có mặt trong nhà
thờ.
Bác Năm gái hé cửa, nhận ra anh, kêu lên:
- Thầy Bốn làm cách nào tới được đây?
- Cha đâu? Sao không thấy cha ở nhà thờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.