ÔNG CỐ VẤN - Trang 90

Hữu Mai

Ông cố vấn

Hồ sơ một điệp viên

Chương 6

BỘ NÃO CỦA CHẾ ĐỘ

1.
Mùa mưa kéo dài suốt những tháng cuối năm ở miền Trung. Lúc nào cũng
nghe tiếng mưa rơi. Khi rỉ rả, thầm thì. Khi ầm ầm, nạt nộ. Tiếng mưa rơi
đều đều buồn rứt ruột. Không gian chỉ còn là một tấm màn trắng đục. Mọi
vật đều như tan thành nước. Mưa đem theo cái lạnh về. Cuối năm trời càng
rét.
Cái lạnh làm cho Hai Long nhiều lúc nhớ miền Bắc da diết. Miền Bắc lúc
này rất gần mà cũng rất xa. Đã 6 năm anh xa quê hương, một làng quê tỉnh
Thái Bình. Nhớ ngôi chùa mái ngói phủ rêu, nhớ cái vọng, cái miễu ở đầu
làng, nhớ cây đa cổ thụ mọc giữa cánh đồng. Nhớ những buồi chăn trâu,
thả diều ngày còn nhỏ. Dưới con mắt của những người ở quê hương, anh đã
trở thành một kẻ phản bội. Mọi người chỉ sẽ hiểu anh nếu anh có ngày
chiến thắng trở về. Ngày ấy có tới với anh không? Không ai dám nói chắc
điều đó. Nhưng anh bao giờ cũng có một niềm tin. Niềm tin đó bắt đầu từ
ngài Hà Nội đang chìm trong bóng đen của nạn đói và dịch bệnh, bỗng đỏ
rực lên vì một biển cờ. Ngọn lửa của Cách mạng tháng Tám đã xua tan
bóng tối, xua tan chết chóc, mở ra một cuộc đời mới, con người đứng lên
làm chủ vận mệnh của mình. Cậu học sinh mới lớn là anh, đã hòa ngay vào
với cách mạng, với kháng chiến, và đã vượt qua những thử thách trong
những năm quê hương anh bị cày đi bừa lại bởi hàng chục trận càn. Anh
không bao giờ hoài nghi ở ngày mai chiến thắng. Vì cuộc cách mạng này
có một ngôi sao chói lọi chỉ đường, đó là Đảng với những tinh hoa kết tụ ở
lãnh tụ Hồ Chí Minh. Niềm tin đó ngày một thêm vững chắc qua những
chiến thắng mỗi năm càng lớn, qua sự trưởng thành nhanh chóng của quân
đội, qua sự cuồng bạo trở dần thành hốt hoảng của kẻ thù. Hình ảnh Bác Hồ
trở thành thiêng liêng. Đó là ánh hào quang bóc trần bộ mặt thực của những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.