ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 422

trong lúc người phụ nữ và con khỉ tiến về phía trước nhẹ nhàng hết sức có
thể.

Ngài Asriel đang đợi đằng sau một khối đá granite khổng lồ, khuất tầm

nhìn của Nhiếp chính. Con báo tuyết nghe thấy họ bước tới, và Ngài Asriel
đứng dậy khi Phu nhân Coulter rẽ vào góc. Mọi thứ, mọi bề mặt, mọi
centimét khối không khí, đều phủ kín những hạt Bụi rơi, thứ tạo ra sự rõ nét
nhẹ nhàng lên mọi chi tiết nhỏ nhặt nhất; cũng trong ánh sáng Bụi, Ngài
Asriel thấy rằng gương mặt bà đang ướt đẫm nước mắt, và rằng bà đang
nghiến răng để không bật ra nức nở.

Ông ôm chầm lấy bà, còn con khỉ vàng ôm lấy cổ con báo tuyết và vùi

khuôn mặt đen trũi của nó vào bộ lông con báo.

“Lyra có an toàn không? Nó đã tìm thấy linh thú của mình chưa?” Bà

thì thầm.

“Hồn ma ông bố của thằng bé đang bảo vệ cho cả hai đứa.”
“Bụi đẹp quá… Em không hề biết.”
“Em đã nói gì với hắn?”
“Em cứ nói dối, nói dối mãi, Asriel ạ… Đừng chờ đợi quá lâu, em

không chịu nổi nữa rồi… Chúng ta sẽ không sống nổi, đúng không? Chúng
ta sẽ không sống sót như những hồn ma?”

“Không, nếu chúng ta rơi vào vực thẳm đó. Chúng ta tới đây để cho

Lyra thời gian tìm linh thú của mình, sau đó là thời gian để sống và khôn
lớn. Nếu chúng ta đẩy Metatron đến chỗ tuyệt diệt, Marisa ạ, con bé sẽ có
thời gian đó, kể cả ta có đi theo hắn thì cũng chẳng sao.”

“Và Lyra sẽ được an toàn chứ?”
“Phải, phải,” ông dịu dàng nói.
Ông hôn bà. Bà cảm thấy nhẹ nhàng và êm đềm trong vòng tay ông hệt

như khi Lyra được thai nghén mười ba năm về trước.

Bà đang khẽ nức nở khóc. Khi có thể nói thành lời, bà thì thầm:
“Em nói với hắn em sẽ phản bội anh, phản bội Lyra, và hắn tin em vì

em là một kẻ mục ruỗng và đầy hiểm độc; hắn nhìn xoáy vào sâu tới mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.