ỐNG NHÒM HỔ PHÁCH (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #3) - Trang 565

Dương bản đèn chiếu

Đ

ôi khi một tác giả có thể quay lại thăm một câu chuyện và chơi đùa với

nó, không phải để chuyển thể nó sang một phương tiện truyền đạt khác (với
một tác giả gốc, việc thực hiện điều đó không phải lúc nào cũng là một ý
tưởng hay), hoặc để chỉnh sửa hay “cải tiến” nó (dù việc đó rất lôi cuốn
nhưng giờ thì muộn rồi: Đáng ra anh phải làm thế trước khi câu chuyện
được xuất bản, còn giờ công việc của anh là với những cuốn sách mới, chứ
không phải những cuốn cũ). Chỉ đơn thuần để chơi đùa thôi.

Trong mỗi câu chuyện kể lại có những khoảng hở: Những nơi mà tại

đó, mặc dù có các sự việc xảy ra, các nhân vật nói chuyện, hành động và
sống cuộc sống của họ, nhưng câu chuyện lại chẳng hề nhắc gì đến những
thứ đó cả. Thật thú vị khi thăm viếng một vài khoảng hở này và suy đoán
đôi chút về điều tôi có thể thấy ở đây.

Còn về lí do vì sao tôi lại gọi những mẩu nhỏ này là “dương bản đèn

chiếu”, thì đó là do tôi còn nhớ những chiếc hộp gỗ mà ông của tôi từng có,
trong mỗi chiếc lại được xếp gọn gàng những tấm dương bản thể hiện các
cảnh trong những câu chuyện của Kinh Thánh, những câu chuyện thần tiên,
ma quỷ hay những vở kịch hài nho nhỏ với các hình dạng ngớ ngẩn. Cứ
thỉnh thoảng ông lại lấy ra chiếc đèn chiếu ma thuật nặng nề và cũ mèm rồi
chiếu vài tấm ảnh này lên một bức màn, còn chúng tôi sẽ ngồi trong một căn
phòng tối có mùi kim loại bị nung nóng để nhìn ngắm từng khung cảnh nối
tiếp nhau, cố gắng hiểu được mạch chuyện và thắc mắc không biết Thánh
Paul đang làm gì trong câu chuyện về Cô bé quàng khăn đỏ; bởi vì chúng
chẳng bao giờ ra khỏi hộp theo đúng thứ tự cả.

Tôi nghĩ thứ mà Ngài Asriel sử dụng trong chương hai của Bắc Cực

Quang chính là chiếc đèn chiếu ma thuật của ông tôi. Sau đây là một vài tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.