ÔNG TRÙM TEXAS - Trang 116

Leslie nhìn chăm chăm xuống đôi đũa mộc trong tay. “Thế sao?”

“Vì lý do gì đó anh ấy cảm thấy không thoải mái khi đích thân mời cậu trở
lại làm việc, thế nên mới bảo tớ làm”, cậu đáp. “Anh ấy nhận ra rằng chính
mình đã làm xấu đi môi trường làm việc của cậu và gửi lời xin lỗi. Anh ấy
muốn cậu trở lại làm việc cho tớ.” Cô chằm chằm nhìn Ed. “Cậu đã nói gì
với anh ta?”

“Thì cũng như mọi khi thôi, nếu muốn biết gì về cậu thì anh ấy tự mà đi
hỏi.” Cậu xiên một nĩa bún to tướng cho vào miệng và hớp một ngụm cà
phê đậm đặc cô đã pha cho rồi nói tiếp. “Tớ nghĩ chắc anh ấy nhận thấy
rằng đã có điều gì đó kinh khủng lắm xảy đến với cậu.”

“Anh ta có nói gì với cậu về chuyện đó không?”

“Không.” Cậu nhướng mắt lên nhìn cô. “Đêm qua anh ấy đã đến một quán
bar trên đường cao tốc Victoria và quậy tung nó lên.”

“Tại sao anh ta phải làm vậy chứ?”, cô hỏi, ngạc nhiên bởi cái ý nghĩ Matt
Caldwell vốn là người chuẩn mực lại nổi cơn tam bành và quăng ném mọi
thứ.

“Lúc đó anh ấy khá say rồi”, Ed thừa nhận. “Tớ phải bảo lãnh cho anh ấy ra
khỏi nhà giam sáng nay. Chưa hết đâu nhé, để tớ kể tiếp cho mà nghe. Cả
cái sở cảnh sát khốn kiếp đó đứng quanh, miệng há hốc nhìn chòng chọc
vào anh ấy khi hai anh em tớ ra khỏi đó. Từ trước đến giờ chỉ có mỗi một
lần anh ấy gặp rắc rối, một phụ nữ đã cáo buộc anh ấy tội ám sát - và anh ấy
được trắng án. Quản gia nhà anh ấy đã đứng ra làm chứng rằng cô ta ở đó
toàn bộ thời gian, cô ấy và Matt đã cho đóng gói hành lý. Nhưng đúng là từ
trước đến giờ anh ấy chưa từng xới tung một quán bar như đêm qua.” Leslie
nhớ lại câu hỏi thẳng thừng anh ta đã hỏi mình và cô đã trả lời như thế nào.
Cô không hiểu tại sao quá khứ của mình đối với Matt lại quan trọng đến
thế. Thực ra, cô cũng không muốn hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.