OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 106

cứ ở Đông Dương và các hải cảng không hữu ích. Khẳng định của Darlan,
tất nhiên, chẳng hơn gì một lời nói dối trơ trẽn không làm gì để giảm bớt
những nghi ngờ của người Mỹ. "Ấn tượng chung của tôi như kết quả của
cuộc trao đổi này",
Leahy kết luận, "Mỹ không thể hy vọng vào bất kỳ sự
hợp tác nào của Vichy".

Trong những cuộc trao đổi với người Anh vào tháng 1 năm 1942 Roosevelt
đã có quan điểm hơi khác về thuộc địa. Mặc dù mục đích tối thượng của
ông là thiết lập một quan hệ đối tác thời chiến vững vàng giữa hai nước,
nhưng Roosevelt cố gắng làm cho nhà lãnh đạo Anh Winston Churchill
nhận thức rõ một số quan điểm của công luận Mỹ đối với chủ nghĩa đế
quốc và nhu cầu "đồng cảm với những mục tiêu phi vật chất thời hậu
chiến" đối với Anh. Cụ thể, Ấn Độ là điểm bất đồng.

Với việc quân Nhật tiến về hòn ngọc trên vương miện của đế quốc Anh,
"tiếng nói phản đối gia tăng tại Mỹ đòi Anh phải thay đổi chính sách đế
quốc của nước này". Về phần mình, người Anh không khóc mà cũng chẳng
cười trước sự can thiệp của Mỹ vào công việc của nước họ.

Trong một phát biểu gây ấn tượng mạnh, Roosevelt than với phu nhân của
tác giả Louis Adamic(1) rằng Churchill "không hiểu phần lớn người dân
chúng tôi có cảm giác ra sao về nước Anh và vai trò của nó trong đời sống
của các dân tộc khác… Tất nhiên có nhiều loại người Mỹ, nhưng là một
dân tộc là một quốc gia, chúng tôi phản đối chủ nghĩa đế quốc - chúng tôi
không thể chịu đựng được nó". Mặc dù cảm tưởng của Roosevelt về quan
điểm của công chúng Mỹ có thể chứa đựng nhiều sự thật, nhưng dĩ nhiên ở
đó không hề có quyết tâm lớn nhằm cáo chung chủ nghĩa đế quốc trên
phạm vi toàn cầu. Ví dụ, sự đồng cảm, tuy đôi khi kiêu ngạo, biểu lộ đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.