OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 107

với người Ấn Độ và khát vọng độc lập của họ hiển nhiên không mở rộng
đến Burma, cũng là một thuộc địa của Anh có những nhà ái quốc dầy khao
khát. Như một phần giác thư gửi Churchill năm 1942 đề cập đến những
cộng tác viên Burma, Roosevelt đã thể hiện rõ sự thiếu bằng chứng xác
thực với những người bị chủ nghĩa thực dân áp bức:

"Tôi chưa từng thích Burma và người Burma! Và người dân nước ngoài
hẳn là đã có khoảnh thời gian khủng khiếp với họ từ 5o năm qua. Ơn Chúa
là các ngài khoá chặt NÓ - THẤY CHÚNG TA - THẤY CÁC BẠN - THẤY
(ám chỉ chính khách Burma gây nhiều tranh cãi U Saw)(2). Tôi ước chi
ngài tống chúng vào một chiếc chảo rán có tường bao quanh và mặc xác
chúng trong món nước sốt của chính chúng"
.

Để giữ công luận Mỹ ủng hộ Anh, Roosevelt đã tế nhị thúc giục Churchill
thay đổi một số biện pháp ở Ấn Độ, ngoại trừ Burma không được mấy quan
tâm. Các thuộc địa của Pháp về cơ bản rơi vào cùng một hạng như Burma.
Đặc biệt vì ít người Mỹ biết rõ về những nước này huống hồ là về những
khát vọng dân tộc chủ nghĩa của họ, nên Roosevelt có thể đề cập đến người
Pháp và đế chế của họ như những nhu cầu quân sự và ngoại giao thời chiến
phù hợp nhất không theo tình cảm ngạo mạn của những người chống đế
quốc hay khát vọng của các dân tộc thuộc địa. Ví dụ, khi Mỹ mưu toan
thiết lập lãnh sự quán của mình tại Brazzaville, Equatorial Africa thuộc
Pháp (nay là Congo), thứ trưởng Bộ ngoại giao Sumner Welles một lần nữa
cố xoa dịu lo ngại của người Pháp về thế giới thời hậu chiến: như đã vài lần
thông báo với chính phủ các ngài, chính phủ Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
công nhận quyền hạn tối thượng của người Pháp đối với lãnh thổ Pháp và
các thuộc địa của Pháp ở hải ngoại. Chính phủ Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ
thiết tha hy vọng có thể thấy sự tái thiết độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của
nước Pháp".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.