OSS VÀ HỒ CHÍ MINH - Trang 365

Nam thời hậu chiến. Bất cứ sự tham dự nào, dù ít hay nhiều, vào cuộc tấn
công tại Thái Nguyên, về thực chất là không tuân theo mệnh lệnh. Vì vậy,
Thomas có mọi lý do để phô bày tiếng cười lo lắng.

Ngày 21 tháng 8, Đội Nai lại lần nữa tách đội hình và nhiệm vụ, Thomas đi
một đường và những người còn lại đi một nẻo. Défourneaux và Zielski đi
tìm một ngôi nhà phù hợp hơn cho cả đội. Mặc dù nơi ở hiện tại cũng khá
tốt nhưng quá nhỏ. Họ tìm được một nơi rộng rãi và mất cả buổi sáng để
chuyển chỗ. Đầu giờ chiều cuộc đấu súng lại tiếp tục. Vogt và Zielski bò ra
ngoài nghe ngóng. Défourneaux và những người khác vẫn an toàn sau
những bức tường. "Chiến tranh đang kết thúc", Défourneaux viết, "tại sao
lúc này còn nắm lấy cơ hội chiến đấu nhỉ". Khi tiếng súng ngưng, Thomas
quay trở về để kiểm tra binh lính. Thấy tất cả đều an toàn, theo tường trình,
anh khiến họ thích thú với những chuyện kể về cuộc tấn công và những câu
chuyện "cười" của anh, như Défourneaux giận dữ phân loại, thì "hết sức
nhảm nhí".

Thomas trở lại với "bất cứ những gì" anh đang làm khiến Défourneaux và
những người khác có ấn tượng rõ ràng là anh "vẫn đang hướng dẫn hoạt
động của Việt Minh".

Vai trò của Thomas trong trận đánh có thể được giải thích hợp lý nhất bằng
việc nghiên cứu lý do tấn công của Việt Minh. Stein Tonnesson viết, "Các
cơ quan của Pháp tại Trung Quốc đã nhận được thông tin là Việt Minh dự
định tiến hành tấn công vào một vị trí quan trọng của Nhật nhằm tạo cho
nước Mỹ một lý do để giúp họ… Sau tất cả các khâu chuẩn bị, cả các chỉ
huy Quân đội và cố vấn OSS có lẽ đã phải miễn cưỡng ra lệnh ngừng tấn
công chỉ vì Nhật đã đầu hàng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.