PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 31

“À, đúng rồi. Suy luận của anh khá đấy. Hung thủ có lẽ là cô gái đi giày màu

trắng.”

Nói đúng ra thì suy luận của Kageyama không phải là khá. Đối với Reiko,

nó gần như là hoàn hảo. Cả động cơ lẫn hành động của hung thủ chắc chắn đúng
như Kageyama nói. Nhưng giờ mà công nhận luôn thì không hay lắm nên Reiko
cố gắng hỏi thêm hai, ba câu nữa.

“Không phát hiện ra dấu vân tay lạ ở hiện trường. Hung thủ đi găng tay à?”

“Bản thân việc tự tiện mở cửa nhà người khác đã là phạm pháp rồi. Vì vậy,

ngay từ lúc tra chìa khóa vào ổ khóa căn hộ 304, hung thủ đã đi găng tay đề
phòng. Kết quả là ngay cả lúc giết người, hung thủ cũng không để lại dấu vân
tay.”

“Khi Yoshimoto Hitomi vào nhà, chắc chắn ở thềm nhà phải có giày của

hung thủ. Lẽ nào Yoshimoto Hitomi không phát hiện ra?”

“Theo lời tiểu thư thì phòng của Yoshimoto Hitomi rất bừa bộn. Thềm nhà

chắc cũng thế. Do đó, dù có giày của người khác thì cô ấy cũng không nhận ra
đâu.”

Kageyama đã chuẩn bị đầy đủ các câu trả lời đáp ứng các câu hỏi của Reiko.

“Tôi hiểu rồi.” Reiko gật đầu thật mạnh, “Còn một câu cuối cùng”. Như để

kết thúc buổi trò chuyện tối nay, Reiko quyết định hỏi thẳng Kageyama thắc mắc
từ ban nãy, “Anh là ai mà có khả năng suy luận giỏi thế? Tại sao anh lại đi làm
quản gia?”

Quản gia Kageyama khẽ đẩy chiếc kính gọng bạc và trả lời với gương mặt

vô cùng thành thật, “Thật ra tôi muốn trở thành cầu thủ bóng chày hoặc thám tử
chuyên nghiệp.”

Đó đâu phải là câu trả lời? Lời đáp của Kageyama chỉ khiến Reiko thêm bực

bội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.