PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 1 - Trang 33

“Có bão mùa xuân. Do sét đánh nên đêm qua mất điện khoảng 1 tiếng 42

phút.”

“Ồ, thế mà tôi không biết.” Mất điện lúc nửa đêm mà anh ta biết rõ đến từng

phút. “Sao anh biết rõ thế?”

“Vâng. Tại cạnh giường của tôi có đặt một chiếc đồng hồ analog chạy bằng

điện.”

“Cạnh giường tôi cũng có một chiếc giống thế.”

“Sáng nay khi tình dậy, tôi thấy đồng hồ bị chậm 1 tiếng 42 phút.”

“Vậy à? Nghĩa là thời gian mất điện cũng là thời gian đồng hồ ngừng chạy.”

Sau khi gật gù tỏ ý thán phục, chợt mặt Reiko nghiêm lại, tiếp theo là một khoảng
lặng kéo dài “…” Rồi cô xông tới, dùng hai tay tóm lấy cà vạt của Kageyama,
xoay người anh ta đẩy sầm vào tường. “Kageyama, trả lời tôi ngay, bây giờ là 7
giờ đúng không?”

“Dạ, bây giờ không phải là 7 giờ.” Kageyama buồn rầu cụp mắt xuống. “Có

lẽ đã quá 8 giờ 45 phút rồi.”

“Hả, 8 giờ 45 phút!” Đây là giờ mà nữ sinh cấp III trong truyện tranh

thường lao ra khỏi nhà với miếng bánh mì gặm dở trong miệng. Không biết là
may hay rủi khi Reiko không còn là nữ sinh cấp III. Vào lúc 8 giờ 45 phút, cô
đang ở nhà, trên người vẫn mặc đồ ngủ. Nguy rồi. Không được chần chừ giây nào
nữa. Trước tình thế nguy nan, Reiko vận dụng hết trí óc cũng như đặc quyền của
kẻ có tiền, ra lệnh cho người quản gia đứng trước mặt.

“Kageyama, đánh ngay xe Limousine ra trước cửa đợi tôi.”

* * *

Hosho Reiko là con gái duy nhất của ông Hosho Seitaro chủ tịch tập đoàn

Hosho nổi tiếng thế giới ở các lĩnh vực tài chính, điện tử, dược phẩm và xuất bản
phẩm trinh thám. Được nuôi dạy như một tiểu thư lá ngọc cành vàng, tốt nghiệp
loại ưu một trường đại học danh tiếng, Reiko là một tiểu thư đúng nghĩa sống
trong nhung lụa. Nhưng cô tiểu thư đó đã trở thành một cô gái thế này đây. Cô
không cam chịu làm búp bê trong lồng kính cũng như học để trở thành một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.