PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 11

cấp dưới?

Sau khi kiểm tra hiện trường, Reiko và thanh tra Kazamatsuri đi lên

tầng 5. Tầng 5 của tòa nhà Gondo được dùng làm nhà ở, chủ tòa nhà hiện
sống một mình trên đó.

Ông Gondo Kanji, 67 tuổi. Chính ông là người đầu tiên phát hiện ra vụ

việc.

Ông Gondo Kanji đón hai điều tra viên trong bộ đồ nỉ xanh lam từ đầu

tới chân. Sau khi mời hai điều tra viên ngồi, ông bắt đầu kể về thời điểm
phát hiện ra vụ việc.

“Lúc đó là 6 giờ sáng. Tôi vẫn hay chạy bộ buổi sáng, sáng nay tôi mặc

bộ đồ nỉ và ra khỏi nhà như thường lệ. Nhưng xuống đến cầu thang, tôi
khựng lại. Có một cô gái nằm ở chiếu nghỉ, xung quanh máu chảy lênh láng.
Tôi biết ngay là cô ấy đã chết. Cô ấy không phải là người ở đây. Tôi nhớ mặt
cả người làm thêm ở tòa nhà này. Tôi không hề biết cô ấy. Tôi chạy bộ về
phòng, gọi ngay cho 110.”

“Tôi hiểu rồi.” Thanh tra Kazamatsuri hài lòng gật đầu. “Đó là lý do

ông mặc bộ đồ nỉ này đúng không. Ra là vậy.”

Có vẻ đối với thanh ta Kazamatsuri, việc người quản lý khu nhà mặc bộ

đồ nỉ mới là nghi vấn lớn nhất. Để cho thanh tra đang đi nhầm hướng giữ im
lặng, Reiko đặt hỏi, “Từ đêm qua tới sáng nay, ông có nghe thấy tiếng xô xát
nào không?”

“Không, tôi ở nhà từ chiều qua nhưng chẳng nghe thấy gì. Khu nhà này

ban đêm hầu như chẳng có ai.”

“Ở đây có những cửa hàng nào?”

“Tầng 1 là cửa hàng trang sức, tầng 2 là phòng khám xương khớp, tầng

5 là nhà tôi. Còn tầng 3 và 4 hả? Cả hai đều đang trống. Thời buổi khó khăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.