PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 129

“Anh biết rồi đấy, Hosho Reiko này là điều tra viên của Sở Cánh sát

Kunitachi – sở cảnh sát bận rộn nhất vùng Kanto, nên không phải lúc nào
mọi việc cũng suôn sẻ như kế hoạch. Vì bọn tội phạm hung ác có bận tâm
đến đêm Giáng sinh đâu. Kết quả là, buổi tối vui vẻ sẽ biến thánh buổi tối
xui xẻo, tôi sẽ phải về nhà một mình.”

“Vui vẻ thành xui xẻo. Tiểu thư chơi chữ thật tài tình.”

Ý tôi không phải thế, với lại anh cũng không cần phải phục tôi vì mấy

thứ vớ vẩn đó.

“Mà sao anh lại hỏi tôi? Kế hoạch của tôi thì liên quan gi tới anh. Dù có

hay khòng thì tôi vẫn sẽ gọi anh bất cứ khi nào tôi cần.”

“Về chuyện đó…” Kageyama cúi rạp đầu như thể đang trong buổi họp

báo xin lỗi công chúng của một công ty lớn trót gây chuyện không hay. “Tối
nay tôi có một kế hoạch quan trọng…”

Bụp! Chưa kịp nghe Kageyama nói hết câu, Reiko đã ngã khỏi ghế, đạp

cả mông xuống sàn. Hả!? Anh vừa nói cái gì!?

Kageyama nhắc lại câu nói trong khi Reiko, tay vẫn cầm dĩa, mắt trợn

tròn vì ngạc nhiên.

“Tối nay tôi có một kế hoạch quan trọng nên sẽ không ở nhà. Xin phép

tiểu thư.”

Tiêu hóa xong lời của Kageyama, Reiko từ từ đứng dậy. Cô đặt dĩa

xuống, bỏ dở miếng bánh mì rồi im lặng rời khỏi bàn ăn. Hệt như cái máy,
Reiko khoác lên người chiếc áo Burberry, đeo cặp kính không số chỉ dùng
khi đi làm, ném cho Kageyama cái nhìn tóe lửa rồi chỉ vào mặt anh ta, “Đồ
phản bội! Quản gia mà thế à? Quản gia mà thế à?”

Tôi sẽ không tha thứ cho tên quản gia dám bỏ tôi một mình vì có kế

hoạch riêng trong đêm Giáng sinh đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.