PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 172

3

Xe cảnh sát lần lượt tập trung trước dinh thự Hanayagi. Reiko liếc mắt

nhìn chiếc Jaguar màu bạc ngang nhiên đứng giữa đội hình. Người cấp trên
mê xe hơi Anh quốc đến phát cuồng đã có mặt ở hiện trường trước cô. Reiko
băng qua cổng để tiến vào bên trong.

Bỗng có tiếng ai đó gọi cô từ phía sau, “Chào cô nương!”

Không phải ai đó. Trên đời này chỉ có một người gọi Reiko là “cô

nương” ở hiện trường vụ án. Cô ngoảnh lại và đúng như cô nghĩ, trước mặt
cô là người đàn ông mặc vest trắng. Kazamatsuri – thanh tra ưu tú, niềm tự
hào của Sở Cảnh sát Kunitachi, cấp trên của Reiko. Chuyện anh ta là quý tử
của người sáng lập hãng Kazamatsuri Motors nổi tiếng thì không chỉ người
trong Sở mà ngay cả bọn tội phạm ở quận Tama cũng biết.

“Xin lỗi thanh tra, tôi đến muộn. Lại có thêm một án mạng nữa.”

“Ừ. Kể từ khi tôi và cô kết hợp, số án mạng thuộc thẩm quyền điều tra

của Sở Kunitachi bỗng nhiên tăng vọt. Tuy chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên
nhưng cũng đáng buồn đấy chứ. Ơ kìa!?”

Thanh tra Kazamatsuri nhíu mày như thể phát hiện ra điều gì đó, anh

ghé sát vào mặt Reiko.

“Thanh tra sao thế? Trên… trên… mặt tôi có gì à…”

“Không phải mặt.” Thanh tra chỉ lên đầu Reiko. “Cô Hosho, trên đầu

cô có chỏm tóc bất thường cứ dựng ngược lên kìa. Mốt mới à?”

“Không phải! Không phải bất thường! Anh đừng có chỉ tay vào!”

Reiko cúi đầu xuống để tránh ngón tay vô duyên của thanh tra. Giờ

Reiko mới thấy hối hận vì đã không dùng đến chiếc kéo của Kageyama.

“Chúng ta bàn chuyện vụ án thôi. Người bị giết là ai vậy? Có phải bà

Hanayagi Yukie không? Hay là Ito Fumiko?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.