PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 205

Câu chuyện thứ sáu:

Không có phòng nào kín tuyệt đối

1

Chuyện xảy ra vào một đêm tháng Hai, trăng trên trời đường như cũng

run rẩy vì lạnh. Tại một khu phố nọ của thành phố Kurutachi. Một căn biệt
thự bề thế, đứng sừng sững như muốn lấn át mọi ngôi nhà xung quanh. Căn
biệt thự được thiết kế theo phong cách phương Tây cổ điển gồm hai tầng với
rặng thường xuân bám trên tường và hàng rào gạch đỏ. Một chiếc xe ngoại
quốc sang trọng nhẹ nhàng đỗ trước ngôi biệt thự mang tên “Tư gia
Matsushita”. Chiếc xe màu bạc sáng lấp lánh dưới ánh trăng. Bước xuống từ
ghế lái xe là một người đàn ông mặc bộ vest trắng nổi bật trong đêm tối.

Thanh tra Kazamatsuri – thanh tra ưu tú, niềm tự hào của Sở Cảnh sát

Kunitachi.

“Giời ạ, tính mình vốn cẩn thận, thế mà hôm nay, mải lo chuyện điều

tra đến nỗi quên cả quyển sổ tay quan trọng ở hiện trường. Cũng may là phát
hiện kịp. Cấp dưới mà biết mình mắc lỗi ngớ ngẩn này thì danh tiếng thanh
tra ưu tú sẽ bị ảnh hưởng. Chưa kể cô Hosho sẽ buồn lắm…”

Thanh tra lẩm bẩm tự tán dương trong lúc bước qua cổng biệt thự. Anh

nhìn thấy một cảnh sát tuần tra mặc đồng phục đang làm nhiệm vụ canh gác
hiện trường. Đáp lại cậu cảnh sát đứng nghiêm chào mình, thanh tra khẽ giơ
hai ngón tay lên chào và bảo “Cậu vất vả quá!”. Rồi anh thay đổi ngay thái
độ, quắc mắt nhìn cậu cảnh sát, hỏi như hăm dọa, “Có phải tôi vừa nói gì
không?”

Cậu cảnh sát giọng run run, “Đâu! Thanh tra có nói gì đâu, tôi chẳng

nghe thấy gì cả!” Có vẻ như cậu ta đã nghe thấy hết.

Thanh tra Kazamatsuri không hỏi gì nữa mà tiếp tục đi vào bên trong.

Anh băng qua gian nhà chính đã cũ để đi tới gian nhà phụ. Khác với nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.