PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 215

đường cửa sổ? Không đâu. Các cô nhìn xem, có cả một lớp lưới chống trộm
bên ngoài cửa sổ. Hung thủ không chạy trốn bằng cửa sổ. Giả sử hung thủ
chạy ra hành lang nhằm tẩu thoát bằng lối cửa chính thì chắc chắn hung thủ
sẽ đụng phải hai cô. Vậy thì…”

“Thưa thanh tra.” Reiko chen vào. “Biết đâu hung thủ vẫn ở trong

xưởng vẽ khi hai cô gái bước vào? Căn phòng này hoàn toàn có đủ chỗ cho
một người trốn. Chẳng hạn sau chiếc tủ, sau các hình khối hoặc sau cánh
cửa. Để tránh mặt hai cô gái, hung thủ sẽ nấp tạm vào đâu đó. Lợi dụng lúc
hai cô mải lo cho nạn nhân, hung thủ đã lẻn ra ngoài. Theo tôi, khả năng này
hoàn toàn có thể.”

“Đúng rồi!” Thanh tra búng ngón tay điệu nghệ rồi chỉ vào cấp dưới.

“Tôi cũng vừa nghĩ tới khả năng đó. Cô giỏi lắm, Hosho.”

“Không có gì.” Reiko lắc đầu khiêm tốn.

Nói thật, Reiko chẳng thấy vui khi được khen có khả năng tư duy

ngang bằng với thanh tra Kazamatsuri. Thậm chí cô còn thấy ngượng.
Không, phải nói là bực mới đứng.

Tất cả những cảm xúc đó Reiko đều thể hiện ra mặt. Trong khi đó,

Nakazato lắc đầu phủ nhận, “Không, tôi không nghĩ là có khả năng đó. Cửa
của xưởng vẽ là loại cửa tự động đóng. Muốn chạy ra ngoài, hung thủ phải
mở cửa. Anh không nghĩ là hành động đó quá lộ liễu sao?”

“Nhưng hai cô đang mải lo cho nạn nhân, đâu để ý gì tới cửa…”

“Không đâu. Aihara đứng quay lưng về phía cửa khi tôi cúi xuống đỡ

thầy lên. Nhưng tôi thì không, mặt tôi quay ra phía cửa. Nếu có ai đó mở
cửa, chắc chắn tôi sẽ nhìn thấy. Phải không Aihara?”

“Vâng. Việc đóng hay mở cửa đều gây ra tiếng động, chắc chắn tôi sẽ

cảm nhận được. Tôi không nghĩ là có ai lẻn ra ngoài vào lúc đó đâu.”

“Vâng. Tuyệt đối không thể có chuyện đó.” Nakazato Maki tự tin

khẳng định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.