PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 218

Matsushita Hiroaki, 30 tuổi, hăng hái nói. Anh ta mặc chiếc quần kaki

màu nâu cùng chiếc áo len màu đen. Gương mặt trông trẻ đến nỗi bảo là
sinh viên chắc ai cũng tin. Trên lý lịch, anh ta là “nhà điêu khắc”, nhưng
chắc chẳng biết xếp vào nghề nào nên mới phải gọi như thế. Ít nhất thì
Reiko chưa từng nhìn thấy tác phẩm nào của nhà điêu khắc Matsushita
Hiroaki. Ngay cả việc có tồn tại những tác phẩm đó hay không vẫn còn là
dấu chấm hỏi.

“Xin thành thật chia buồn cùng gia đình…”

Thanh tra bỏ lửng câu nói theo đúng thông lệ rồi quay trở lại vụ án.

“Cho phép tôi hỏi về thời điểm xảy ra vụ việc tối qua. Hai mẹ con bà phát
hiện có chuyện xảy ra tại xưởng vẽ như thế nào?”

Người trả lời câu hỏi là bà Tomoe.

“Là vì tiếng thang đổ. Tôi và Hiroaki đang ở trong phòng khách. Bỗng

chúng tôi nghe thấy có tiếng động lớn. Hiroaki thắc mắc không biết là tiếng
gì nên mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lại có tiếng hét của phụ nữ vọng lại từ
phía nhà phụ. Sau này chúng tôi biết đó là tiếng hét của Aihara chứ lúc đó
thì không…”

“Đúng thế.” Hiroaki tiếp lời mẹ. “Tôi và mẹ vội chạy sang nhà phụ.

Aihara và Nakazato Maki đang có mặt tại xưởng vẽ. Còn bố tôi thì nằm bất
tỉnh trên sàn nhà. Nghe Nakazato thuật lại, tôi gọi ngay xe cấp cứu và cảnh
sát. Sau đó thì mọi thứ rối tung hết cả. Tôi và mẹ bị đẩy lên xe cấp cứu…”

Lời khai của bà Tomoe và Hiroaki khớp với lời khai của Nakazato

Maki và Aihara Misaki tối qua. Việc hai mẹ con ở gian nhà chính vào thời
điểm xảy ra vụ việc đồng nghĩa với việc cả hai đều không liên quan tới việc
sát hại ông Matsushita. Nhưng họ là mẹ con. Rất có thể họ đã bí mật dàn xếp
lời khai với nhau.

Reiko nhìn hai mẹ con với ánh mắt ngờ vực rồi đưa ra câu hỏi thường

thấy khi điều tra, “Hai mẹ con có biết người nào ghét ông Matsushita Keizan
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.