PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 234

6

Chưa đầy 30 phút sau, Reiko và Kageyama tới được dinh thự

Matsushita trên chiếc Limousine. Bằng vài câu nói ngọt ngào và cái nháy
mắt tình tứ, Reiko đuổi được viên cảnh sát đứng canh ra khỏi hiện trường để
hai người đi vào xưởng vẽ. Đứng trước bức tranh “Cô gái nằm ngủ và các
tiên nữ”, Reiko hối thúc Kageyama, “Đây là hiện trường. Ngoại trừ thi thể
nạn nhân được đem đi thì tất cả vẫn nguyên như cũ. Anh có biết thêm điều
gì không?”

Kageyama cẩn thận quan sát bức tranh từ phải sang trái rồi bất ngờ đặt

câu hỏi, “Giả sử tiểu thư phải trát vữa lên bức tranh này, tiểu thư sẽ làm thế
nào? Đừng trả lời tôi là tiểu thư sẽ thuê một anh thợ xây lành nghề đấy…”

“Tôi cũng không được phép trả lời là ‘Ra lệnh cho Kageyama’ đúng

không? Hừm, nhưng sao một tiểu thư đài các như tôi phải làm công việc của
một anh thợ xây? Tôi không hiểu câu hỏi của anh.”

“Vậy tiểu thư có thể đổi sang việc sơn tường. Nếu phải sơn tường, tiểu

thư sẽ sơn từ dưới lên chứ?”

“Làm gì có. Phải sơn từ trên xuống. Vì sơn chảy từ trên xuống nên làm

vậy sẽ dễ hơn.”

“Tiểu thư nói đúng. Thế còn trái và phải? Tiểu thư sẽ sơn từ bên nào?”

“Bên nào chả như nhau.”

Nhưng sau khi cầm thử chổi sơn, Reiko đã sửa lại. “Không, tôi sẽ sơn

từ trái sang phải. Tôi thuận tay phải nên sẽ quét từ trái sang. Tôi nghĩ là sơn
từ trái sang phải sẽ dễ hơn.”

“Tóm lại, với người thuận tay phải, sơn từ trên xuống, từ trái qua sẽ là

cách làm hợp lý nhất đúng không?”

“Đúng thế. Nhưng anh đang muốn nói gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.