PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 49

Câu chuyện thứ hai:

Đừng để quên mũ khi giết người

1

Đó là một buổi chiều giữa tháng Mười, không khí mùa thu bắt đầu tràn

về các ngõ phố, đẩy lùi tháng Chín nóng nực như thể mùa hè có thêm hiệp
phụ. Con gái ông chủ Tập đoàn Hosho – “tiểu thư đài các” Hosho Reiko
đang trên đường tới trung tâm thành phố Kunitachi.

Chiếc váy ngắn màu đỏ khiến cánh mày râu trên đường không thể rời

mắt khỏi cô. Có kẻ táo tợn còn định sán đến bắt chuyện. Nhưng sự có mặt
của người đàn ông trong bộ vest sẫm màu luôn theo sát Reiko như chiếc
bóng đã không cho phép họ.

Người đảm nhận các vai trò lái xe, vệ sĩ, khuân vác và ghi phiếu biên

nhận khi đi mua sắm này là Kageyama – quản gia của gia đinh Hosho.

Từ Đại lộ Đại học, Reiko và Kageyama rẽ vào một ngõ nhỏ rồi dừng lại

trước một cửa hàng. Nhìn bề ngoài, cửa hàng với rặng thường xuân bám trên
tường trông khá cũ kỹ. Cánh cửa gỗ nặng nề. Tấm biển bằng đồng treo trước
cửa ghi, “CLOCHE”.

Reiko chỉ vào dòng chữ viết theo lối bay bổng và giải thích với vẻ am

hiểu, “Từ cloche trong tiếng Pháp có nghĩa là ‘quả chuông’.”

Nói xong, cô quay sang mỉm cười tinh nghịch với người quản gia,

“Đây là cửa hàng bán chuông. Anh thấy hay không?”

Nét mặt Kageyama không hề thay đổi, anh dùng ngón tay đẩy chiếc

kính gọng bạc lên và nói, “Cửa hàng bán mũ. Từ cloche còn có nghĩa là mũ
hình quả chuông. Làm gì có chuyện tiểu thư sử dụng ngày nghỉ hiểm hoi này
để đi mua chuông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.