PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 51

“Chị cứ xem thoải mái nhé. Đây là ai thế chị?”

Miu nhìn Kageyama đầy cảnh giác. Đây là lần đầu tiên Miu gặp

Kageyama. Sau khi được Reiko giới thiệu, hai người cúi đầu chào, sát đến
nỗi suýt nữa thì đập trán vào nhau.

Như sực nhớ ra điều gì, Miu chạy vội ra cửa, lật ngược tấm bảng

“OPEN” treo đằng trước. Trong nháy mắt, cửa hàng CLOCHE chuyển sang
trạng thái “CLOSED”. Đang ban ngày nên đây chỉ là đóng cửa tạm thời.

“Em không cần làm thế đâu. Chị ngại lắm.”

“Không sao, không sao.” Miu xua tay. “Mẹ em đang đi lấy hàng, em

chỉ trông thay thôi, với lại dù sao thì chị Reiko cũng là con vịt béo nhất, à
không, khách hàng tiềm năng nhất của cửa hàng mà!”

“Hả!?” Reiko có cảm giác như vừa nghe tên một loài chim di cư không

tồn tại.

Thấy Reiko nhìn mình thắc mắc, con gái bà chủ cửa hàng vội tiếp lời

nhằm khỏa lấp sự im lặng.

“Hôm… hôm nay em có rất nhiều loại mũ muốn giới thiệu với chị.

Toàn kiểu đẹp, rất hợp với mùa này. Đợi em đi lấy nhé.” Nói xong, Miu đi
vào bên trong.

“Fujisaki Miu sợ chạy mất rồi.”

Khi nào cô ta quay lại, mình phải hỏi cho ra nhẽ xem cô ta có ý gì khi

gọi mình là “con vịt béo”.

Quyết tâm là thế nhưng cơn giận của Reiko không kéo dài được lâu. Lý

do là những chiếc mũ Miu đem ra đã đánh thức ngay chứng nghiện mua sắm
của Reiko.

Ở góc cửa hàng có kê một bộ bàn ghế. Có một chiếc bàn rộng và một

chiếc đèn kiểu cổ. Trên bàn bày rất nhiều mũ, từ những chiếc mũ cổ điển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.