PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 86

“Cũng có thể…” Reiko buộc phải thừa nhận. “Việc giết người đã hoàn

thành, giờ chỉ cần đem theo máy tính, điện thoại tẩu thoát là xong. Việc này
chỉ cần một bên mắt kính là đủ. Nhưng hung thủ lại nán lại hiện trường, cố
gắng tìm lại bên mắt kính bị rơi. Tại sao hung thủ buộc phải có đủ cả hai
mắt kính… A!”

Lần thứ hai trong ngày, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Reiko. Nhưng cô

sợ vui mừng bây giờ e hơi sớm. Để tránh lặp lại sai lầm ban nãy, Reiko thận
trọng.

“Hung thủ không thể rời khỏi hiện trường nếu như không có đủ hai bên

mắt kính. Vì hung thủ đến hiện trường bằng xe ô tô. Phải vậy không?”

Kageyama im lặng lắng nghe.

“Đúng rồi. Sẽ rất nguy hiểm và đáng sợ nếu lái xe với một bên mắt

kính. Chẳng may xảy ra tai nạn thì đó sẽ là đòn chí mạng với hung thủ.
Nhưng cũng không thể bỏ lại xe ở hiện trường… Phải không nào?”

Reiko thăm dò phản ứng của người quản gia. Kageyama đặt tay lên

ngực, gật đầu khâm phục.

“Đúng là tiểu thư có khác. Một suy luận tuyệt vời.”

Reiko thấy nhẹ cả người, hơi bối rối và ngượng ngùng, cô nói, “Thì tôi

là điều tra viên chuyên nghiệp mà.”

Miu không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Reiko.

Còn quản gia Kageyama tỉnh bơ đưa ra lời kết luận.

“Tiểu thư nói đúng. Hung thủ tới hiện trường bằng ô tô. Hung thủ là ai

trong số ba nghi can? Không phải là Yasuda Takahiko. Sau khi tặng hết mọi
thứ cho Kamioka Miki, anh ta không còn ô tô nữa. Masubuchi Shinji thì
sao? Vị giáo sư có một chiếc xe hạng trung. Ông ấy sống ở Kunitachi, cách
hiện trường khoảng năm phút đi bộ. Với khoảng cách như vậy, trong trường
hợp cần hành động kín kẽ, ông ta có dùng ô tô không? Đi bộ sẽ nhẹ nhàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.