PHẠM XUÂN ẨN - ĐIỆP VIÊN HOÀN HẢO X6 - Trang 167

bắt được anh ta. Mối nguy đến tính mạng, thậm chí nếu không mất mạng
(trong trường hợp những người bất giữ muốn tra tấn để khai thác thông tin),
thì mối nguy bị cắt tay chân là điều mà mỗi điệp viên phải tiên lượng”.

“Điệp viên may mãn là điệp viên không bị bắt” là cách mà Ẩn luôn nói

về bản thân. Ẩn có nhiều phen thoát hiểm trong gang tấc, nhưng ông đặc
biệt nhớ hai lần. Lần thứ nhất là trong giai đoạn đầu sự nghiệp khi ông vừa
ở Mỹ về và đang làm việc cho bác sĩ Tuyến. Lúc bấy giờ, Minh Cồ đang là
trung tá của Sư đoàn 3 Quân lực Việt Nam Cộng hòa và Ẩn giới thiệu một
nữ quân nhân (WAC) vào làm việc trong văn phòng của Tuyến. Ẩn không
hề biết cô này đã bí mật làm việc cho Mặt trận ở ngay trong văn phòng của
Mình Cồ, và giờ đây, với sự tiến cử của Ẩn, cô ta vào làm cho Tuyến. Bên
quân báo hỏi Tuyến ai đã tiến cử cô này. Khi bị chất vấn, Ẩn lập tức đáp,
“Làm sao tôi biết con nhỏ là Việt Cộng? Tôi chưa vợ, mà con nhỏ thì đẹp
và lại biết đánh máy nên tôi giới thiệu. Tôi chả biết gì ngoài chuyện đó”. Ẩn
ngưng câu chuyện ở đấy và lật sang trang 30 cuốn Mổ xẻ nghề tình báo ,
“hành động và ứng khẩu mau lẹ, hai phẩm chất gần như song hành trong
nghề, có thể giúp anh ta thoát hiểm”. Với vẻ hài lòng, Ẩn châm thêm trà và
nói, “ông thấy đấy, trong nghề của tôi thì chẳng có gì là quá nhỏ nhặt,
không đáng để phân tích và ứng dụng. Hy vọng ông cũng sẽ viết theo cách
như thế”.

Ẩn còn có một vụ thoát hiểm khác, trong đó nhờ nhanh trí ông đã kiểm

soát được một tình huống có thể dẫn tới thảm họa. Sau khi các con đã đi
ngủ, và với chú chó bẹc giê Đức cùng người vợ đứng canh, Ẩn thường
chuẩn bị báo cáo và phim để chuyển cho bà Ba. Một buổi sáng nọ, Ẩn nghe
cô con gái của mình kể với anh trai rằng hồi đêm tỉnh giấc, cô bé thấy cha
mình viết bằng một loại mực đặc biệt, cứ viết xong là chữ biến mất. Ẩn thất
kinh. Ông đã không hay biết cô bé đến bên cạnh, còn vợ ông đã đi ngủ, con
chó thì thấy người quen nên chẳng sủa.

Ẩn sợ con gái sẽ đến lớp kể với bạn bè về loại mực đặc biệt này. Thế

nên ông nghĩ ra một trò để đánh lừa cô bé. Tối hôm đó, ông đặt một ngọn
đèn sáng ngay trước mặt cô bé. Rồi ông bảo cô bé nhìn vào tờ giấy mà ông
vừa viết bằng mực thông thường. Tất nhiên là trong vài phút đầu cô bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.