PHẤN HOA LẦU XANH - Trang 33

gia chỉ là đã quen với việc được nàng mặc quần áo giúp thôi mà.” Tướng
công giải thích với tôi.
Tôi có thể hiểu đó là một lời an ủi không?
Đôi môi đang mở ra nửa chừng của tôi bỗng trở nên run rẩy, tôi không dám
tin vào tai mình nhưng cũng không giấu được sự vui sướng.
“Được rồi, nàng về phòng đi.” Tướng công không nói thêm gì nữa, đứng
bật dậy bước ra ngoài.
Chàng không chào bất cứ người nào có mặt trong phòng lúc đó, kể cả cái
cô Đinh Hương mặt mũi đang hằm hằm vì tức giận kia.
Tôi lại vô cùng hài lòng với một kết cục như vậy.
Con bé a hoàn bước vào đỡ tôi dậy, đưa lại chiếc trâm bằng trân châu như
tôi.
Khi quay người đứng dậy, tôi nhìn thấy tay của Đinh Hương đang nghịch
một chiếc trâm làm bằng trân châu, giống hệt như chiếc trâm cài đầu của
tôi.
Tướng công tặng quà cho cô ấy, nhân tiện mua một chiếc tặng cho tôi? Hay
là chàng mua quà tặng tôi, nhân tiện mua thêm một chiếc cho cô ấy?
Cả hai chúng tôi đều không thể biết được đáp án.
Chỉ có điều, khi đem so sánh khuôn mặt ảm đạm, tự ti của tôi với khuôn
mặt tự tin, nũng nịu của Đinh Hương, kết quả là luôn cho thấy rằng cô ấy là
người chiến thắng.
Khẽ buông một tiếng thở dài, tôi quay người bước đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.