PHẤN HOA LẦU XANH - Trang 63

động tôi nữa.
Người đã từng một lần chết hụt thường rất trân trọng sinh mạng, tôi đúng là
một người như vậy. Tôi gắng gượng đón nhận ánh mắt lạnh nhạt của cha và
ánh nhìn thiếu thiện cảm của em trai, sau lưng họ, tôi thường xuyên tự an ủi
bản thân mình.
Tôi vẫn thường ngồi trên căn gác nhỏ chơi đàn. vẫn là khúc “Tứ Trương
Cơ”. Giống hệt như một thiếu nữ đang chờ đến ngày được gả chồng.
Bốn năm đã trôi qua, cảnh vật vẫn còn nhưng người thì đã mất. Nhưng
không phải tất cả đều đã mất hết, thời gian vẫn còn lưu lại rất nhiều hồi ức
quý giá, nó khiến tôi giống như một người già, an nhàn ngồi xâu chuỗi
những kỷ niệm đó lại.
Hai tháng sau. Vườn đào phía dưới căn gác lại bắt đầu nở hoa. Mùa đông
lạnh lẽo đã trôi qua, mùa xuân tươi đẹp đã thực sự đến rồi.
Thật tình cờ, anh họ và mùa xuân lại đến cùng một lúc.
Đương nhiên, con người lãng mạn của tôi đã từng hoài nghi rằng, liệu có
phải anh họ chính là người mang mùa xuân tới hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.