PHÁN QUYẾT - Trang 192

trầm của nền kinh tế thị trường thì ông có lý do gì ép người ta không được
nhiễm bụi trần, ép người ta phải giữ mình trong như ngọc đây?

Nếu là anh, thì anh có thể không? Anh làm được không? Anh có thể

dễ dàng cự tuyệt những bữa tiệc tùng linh đình mà không thể không tham
gia một lần được không? Anh có thể nhẹ nhàng từ chối sạch sẽ toàn bộ
những lễ vật tiền tài tới tấp gửi đến từ khắp các lĩnh vực, khắp các kênh đào
hay sao? Anh có thể giữ khoảng cách không qua lại với tất cả những cán bộ
và lãnh đạo cấp trên mà anh biết rõ họ có hành vi tham ô tham nhũng
nhưng không tìm ra bất cứ chứng cứ chứng minh nào sao? Anh có thể từ
chối không màng đến những thú vui và yêu cầu của lãnh đạo cấp trên và
các nhân vật giữ chức vụ quan trọng hay có thân phận đặc biệt nào đó
không?

Hãy tự kiểm điểm lại bản thân anh xem, mỗi tháng mỗi năm anh chỉ

thị ra biết bao nhiêu các loại lễ phẩm, lễ vật mang tính chất hối lộ? Chỉ cần
anh muốn thì những bữa cơm người ta công khai mời anh với trăm ngàn lý
do lúc nào cũng có! Năm ngoái, chỉ trong một hội chợ giao dịch sản phẩm
với quy mô cũng không phải là lớn, chi phí chiêu đãi, chi phí vui chơi, chi
phí thăm quan và chi phí quà tặng cho các thương gia Hồng Kong, Đài
Loan và thương gia nước ngoài đã lên đến hơn chục triệu rồi!

Nếu có ai hoặc có lãnh đạo cấp trên nào hỏi anh vấn đề này có tính

chất gì, thì anh có thể trả lời rõ ràng ngay chỉ với hai chữ không?

Bất giác Lý Cao Thành nhớ đến những lời vợ ông nói tối hôm qua,

gây ra tình hình như bây giờ mọi người đều phải có trách nhiệm, Nhà nước
cũng có, Chính phủ cũng có, không có lý do gì chỉ đổ lên đầu lãnh đạo nhà
máy Dệt may Trung Dương, cũng không có lý do gì bắt một mình ông chịu
đựng. Bởi đây vốn dĩ là trách nhiệm của tập thể chứ không phải là trách
nhiệm cá nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.