PHÁN QUYẾT - Trang 199

chút." Lý Cao Thành khẽ nhìn đồng hồ rồi nói tiếp, "Thế này vậy, sau 20
phút nữa tôi sẽ qua chỗ anh."

"Nếu vậy thì tôi nghĩ để đến chiều đi, cũng sắp 11 giờ rồi, đây lại

không phải là việc có thể nói xong trong vòng nửa tiếng, cũng may mấy vị
đại biểu công nhân viên của Dệt may Trung Dương đó cũng đang đến chỗ
tôi, tôi cũng muốn nghe họ nói trước xem thế nào. Chúng ta dứt khoát phải
bàn bạc xong trong chiều nay, anh thấy thế nào?" Ngữ khí của Dương
Thành vô cùng hiền hòa, đó hoàn toàn là khẩu khí của một người đang
thương lượng.

"Được, vào giờ làm buổi chiều tôi sẽ qua chỗ anh."

Lý Cao Thành đặt điện thoại xuống, nỗi lòng vốn vẫn đeo bám theo

ông bỗng chốc cũng xuôi dần.

Hóa ra mấy người đó cũng đến tìm Dương Thành! Lúc này có lẽ bọn

họ đang ngồi tại văn phòng của Dương Thành!

Đột nhiên ông cảm thấy áp lực trên người giảm nhẹ đi khá nhiều, toàn

thân như được trút xuống thoải mái vô cùng. Bất ngờ, giọng nói của vợ lại
vọng mạnh bên tai:

"... Mọi việc bây giờ là như vậy, càng là trách nhiệm của cá nhân thì

trách nhiệm càng nặng, càng là trách nhiệm của tập thể thì trách nhiệm coi
như không. Càng quy về trách nhiệm cá nhân thì vấn đề sẽ ngày càng lớn
ngày càng nhiều; càng quy về trách nhiệm của tập thể thì sẽ chẳng còn vấn
đề nào nữa..."

Bất giác ông thấy có chút gì đó cảnh tỉnh và xấu hổ về cảm giác ban

nãy. Khi vợ ông biến những hành vi, cử chỉ này thành ngôn ngữ biểu đạt ra
ngoài, ông cảm thấy vô cùng căm ghét và đáng sợ, tuy nhiên, khi mọi hành
động, ngôn ngữ, cử chỉ của ông thật sự giống như lời vợ ông đã nói thì ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.