PHÁN QUYẾT - Trang 256

hét một hồi lâu mà vẫn không mở được nắp bình rượu, bất giác có chút hồ
nghi hỏi, "Chắc không phải đồ rởm chứ?"

"Ồ, kẻ nào gan to bằng trời dám tặng Bí thư rượu giả?" Lý Cao Thành

vẫn tiếp tục bông đùa.

"Không thể nào! Đây là rượu từ năm 1980 còn giữ lại, làm gì có rượu

giả?"

"Để tôi thử xem, chưa ăn thịt lợn thì chưa biết lợn chạy!" Lý Cao

Thành cầm bình rượu, đưa tay mở với vẻ rất chuyên nghiệp.

Kết quả cũng chẳng khá hơn, tốn bao thời gian cũng chẳng mở nổi.

Hai người nhìn nhau, bất giác phá lên ha ha cười lớn.

Cuối cùng vẫn phải gọi cô giúp việc tới, lấy dao đâm một hồi mới

xong.

Rượu thật. Quả nhiên là ngọc dịch quỳnh tương (7), hương thơm ngào

ngạt, chưa uống mà người đã muốn say rồi.

Hai chén rượu đổ xuống dạ dày, hai người dường như đều bị đắm

chìm trong hương rượu thơm nồng, chẳng ai nói câu nào.

Rất lâu sau Dương Thành mới tìm lại được cảm xúc nói chuyện:

"Nói rằng bây giờ làm lãnh đạo không có ai không tham ô tham

nhũng, nghĩ ra thì cũng đúng. Lão bách tính bình thường có mấy ai có được
cuộc sống như vậy?"

"Nói cũng đúng, nhưng chúng ta nói vậy có phải là có chút mèo khóc

chuột giả từ bi (8)không?" Lý Cao Thành thuộc thành phần mẫn cảm với
rượu trắng, cứ có hơi rượu vào ruột là y rằng mặt mũi đỏ ửng. Mặc dù là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.