PHÁN QUYẾT - Trang 262

chúng ta mới đoàn kết được như vậy. Điều này thật không dễ dàng gì. Nói
thực, khi mới đến, tôi còn sợ ông gây khó dễ. Bởi người ta thường nói rằng
chức Bí thư Thành ủy này vốn dĩ là của ông. Hôm nay nói những lời này có
lẽ trái với nguyên tắc tổ chức, nhưng tất cả đều là những lời tự đáy lòng tôi.
Những lời sáo rỗng tôi không nói nữa, có thể ở trong đội ngũ với một người
như ông, đó chính là may mắn của tôi rồi!"

"... Dương Thành, ông xem ông hôm nay làm sao vậy?" Thấy Dương

Thành như vậy, Lý Cao Thành cũng không biết nên nói gì, "Chỉ một mình
tôi tốt thì đội ngũ của chúng ta có thể hợp tác được như vậy sao? Ông nói
như vậy há chẳng phải là quá khách sáo rồi sao?"

"Đây đều là những lời thật lòng của tôi, ông cũng biết, con người tôi

trước giờ chưa từng tùy tiện ca ngợi một ai. Tôi hiểu rõ ông là một người
làm được việc, chưa bao giờ giở trò sau lưng người khác. Ông không đề
phòng người khác, không đố kị lại thẳng tính, có gì nói đó, trước giờ luôn
"đối sự bất đối nhân" (10). Đây là sự đánh giá của tất cả mọi người, cũng
chính là điểm mà tôi kính trọng ông nhất. Hôm nay đừng nói đến những cái
khác, chỉ vì điều này, vì sự hợp tác sau này của chúng ta, chúng ta hãy cạn
ly!" Nói xong, cũng chẳng để ý xem Lý Cao Thành có uống không, Dương
Thành đã ngửa cổ ực một tiếng uống cạn chén rượu.

-----

(10) Đối sự bất đối nhân: Cần xử lý sự việc sao cho tốt chứ không

chống đối những người tham gia vào sự việc ấy. Tức là đối với sự việc gì
thì mọi người cũng giúp đỡ lẫn nhau, bao dung, đồng tâm thăng tiến, chứ
không phải cứ có việc gì liền cho rằng người này là thế này thế nọ. (ND)

Thấy vậy Lý Cao Thành không nói thêm gì, nâng chén rượu, cũng một

hơi uống cạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.