PHÁN QUYẾT - Trang 266

tiền của Nhà nước để thu về cho một doanh nghiệp có tính chất cá thể. Ông
thử nghĩ đi, ai mà có được cái bản lĩnh và sức mạnh lớn đến vậy, dám
chiếm dụng mấy nghìn vạn tiền vay của Công ty tập đoàn Dệt may Trung
Dương mà không hề trích nộp một đồng lợi nhuận nào, không hề hoàn trả
một xu tiền lãi nào?"

Lý Cao Thành dần dần cảm nhận được phân lượng trong lời nói của

Dương Thành, xem ra ông thực sự vẫn chưa xem một cách nghiêm túc,
càng chưa suy nghĩ sâu xa được như Dương Thành.

"Mấy người lãnh đạo đứng đầu công ty vận chuyển "TGT" là ai nhỉ?

Tổng giám đốc tên Trương Đức Ngũ, người này chẳng có bối cảnh gì
nhưng anh ta thực sự là một tay trong nghề, anh ta hiểu về nghiệp vụ vận
chuyển, chính là phó tổng giám đốc công ty vận chuyển của tỉnh trước kia.
Hai phó tổng cũng chỉ là những nhân viên biết nghiệp vụ và có khả năng
giao tiếp. Vấn đề là trong hội đồng quản trị có một vị phó đổng sự trưởng
tên là Vương Nghĩa Lương, ông biết người này là ai không?" nói đến đây,
Dương Thành ngẩng lên nhìn Lý Cao Thành và hỏi.

"...Vương Nghĩa Lương?" Lý Cao Thành thấy tên này nghe rất quen

nhưng nhất thời chưa nhớ ra được.

"Thực ra ông biết người đó, ông ta chính là phó chủ tịch Ngân hàng

Nhân dân tỉnh vừa mới nghỉ hưu chưa được bao lâu."

Lý Cao Thành đã nhớ ra rồi, chính là ông ta! Một lão chủ tịch ngân

hàng bao nhiêu năm nay, khi Lý Cao Thành làm xưởng trưởng tại nhà máy
Dệt may Trung Dương thì ông ấy đã giữ chức phó chủ tịch ngân hàng rồi.
Không ngờ vừa mới nghỉ hưu ông ấy lại ở vị trí đó, vị trí một phó đổng sự
trưởng công ty vận chuyển "TGT"! Chả trách một công ty như vậy lại có
thể sử dụng nhiều khoản vay đến như thế! Lý Cao Thành kinh ngạc hỏi:

"Sao có thể là ông ta! Thật không ngờ ông ta lại có thể đến đây..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.