PHÁN QUYẾT - Trang 277

dành cho những người không ăn vận và hóa trang giống như anh lui tới.
Nơi này vốn là nơi cho người giàu, người nghèo như anh đến đây làm gì?
Anh có trả nổi tiền không? Nhìn dáng anh, một là không có quyền hai là
không có tiền, khoác một chiếc áo quân đội cũ sờn bạc, gương mặt gầy gò
hốc hác không chút khí thế, lại chẳng có uy phong tiền hô hậu ủng, thử
nghĩ xem làm sao có thể để anh lui tới nơi này được? Vạn vật trên thế giới
vốn đều là các vi kỳ chủ (2), nơi này thuê người ta thì người ta phải phục
tùng thôi, anh vốn chẳng có lý do gì để tức giận. Anh mắng người ta cẩu
nhãn khán nhân đê, nói không chừng người ta sẽ phải mắng anh là cóc ghẻ
muốn ăn thịt thiên nga, anh là ai mà muốn đến đây làm loạn.

-----

(1) Cẩu nhãn khán nhân đê: Ám chỉ những kẻ không coi ai ra gì (Theo

truyền thuyết Trung Quốc cổ đại, chó nhìn người thấy người rất thấp nhỏ
nên không sợ người, không coi người ra gì, thấy người là cắn.) (ND)

(2) Các vi kì chủ: Mỗi người đều tận sức tận lực cho chủ nhân của

mình.(ND)

Thực ra trước cổng chính quyền thành phố của anh cũng chẳng như

vậy sao? Cũng chẳng phải hỏi tới hỏi lui, chẳng phải không gọi điện, không
đăng kí thì không được vào đó sao?

Hơn nữa, thái độ và cử chỉ của tên bảo vệ này vẫn còn nho nhã lịch sự,

thể hiện được chút phong cách quý ông. So với những cảnh vệ tại cổng
chính quyền thành phố thì không chắc ở đâu kém hơn.

Nhưng bỗng nhiên ông có cảm giác đến với nơi này như đến với một

địa bàn và quốc gia khác. Cảm giác này có thể có chút hài hước nhưng nó
rất chân thật và sinh động. Trong khu vực mà anh lãnh đạo, anh quản hạt
đột nhiên xuất hiện một nơi anh không thể bước chân vào, đây chẳng phải
mới là nguyên nhân cơ bản khiến anh tức giận hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.