PHÁN QUYẾT - Trang 288

"... Dạ? Ngài, sao ngài biết?" Cô ta rõ ràng là uống khá nhiều, sắc mặt

đỏ tía lên, nói chuyện cũng có chút không mạch lạc.

"Bao nhiêu tuổi rồi?"

"... Bao nhiêu tuổi? Sao ngài... lại không hiểu quy tắc vậy, phụ... phụ

nữ là không được hỏi tuổi đâu... ngài biết không?"

"Nhà cô ở đâu?" Lý Cao Thành quyết không để ngữ điệu lời nói của

mình mang bất cứ sắc thái tình cảm nào.

"...Không nói cho ngài đâu!" Cô gái này có lẽ nghĩ rằng ông già bên

cạnh có tình ý gì với mình, động tác và lời nói ngày càng bừa bãi, "Nếu
ngài muốn làm.... thì ngài chỉ cần lo làm thôi, sao lại hỏi tới hỏi lui như đi
thẩm tra hộ khẩu vậy....."

"Làm cái gì?" Lý Cao Thành hơi sững sờ.

"Làm, làm gì... đàn ông các ngài, chẳng phải là muốn ra ngoài tìm

hoan lạc sao? Đến đây rồi chẳng phải là muốn làm chuyện đó.... cho ngài
biết... nếu ngài muốn một mình em đi cùng ngài, giá một đêm thế này là
được rồi..." cô ta lảo đảo xòe ra năm đầu ngón tay lắc qua lắc lại trước mặt
ông, "Nếu ngài muốn... muốn hai chúng em đi cùng ngài thì ít nhất cũng
phải... giá này." Bàn tay của cô gái đung đưa lật xuống 3 lần, "Nếu ngài
muốn... muốn mọi người cùng đi, thì phải thêm nữa, thêm gấp đôi nữa.
Ngài, nếu ngài muốn ở đây... làm chuyện đó, một lần con số này là được..."
cô gái xòe các ngón tay ra lắc lắc, cũng chẳng nhìn rõ là hai ngón tay hay
ba ngón nữa.

"Ở đây!" Lý Cao Thành kinh ngạc.

"Trong phòng này có... hai chiếc xô pha, quá tiện. Em... Em thấy ngài

quả là thú vị, nên đều nói với ngài giá thấp nhất... không gạt ngài đâu." Lời
nói của cô gái ngày càng trần trụi đến mức không còn mực thước gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.