PHÁN QUYẾT - Trang 296

lão có thể khiến cho vị tổng giám đốc có hậu thuẫn lớn phía sau ấy thất
kinh đến mức vậy, chắc chắn không phải là một nhân vật tầm thường.

"Chú, vừa rồi cháu nghe bọn họ nói, chú có lẽ vẫn chưa ăn cơm. Chú

xem, hát một lúc hay là ăn qua gì đó trước ạ?" Thấy Lý Cao Thành vẫn
không nói tiếng nào, Ngô Bảo Trụ thấp giọng nhẹ nhàng hỏi, "Thưa chú,
chú đến mà không báo một câu để chúng cháu có chuẩn bị. Thế cô cháu
đâu ạ? Cô cháu sao lại không đến ạ? Hay là gọi cô cùng đến nhỉ? Có cần
gọi điện bây giờ không ạ..."

Ngô Bảo Trụ nói liên hồi một cách cẩn trọng, bởi anh ta hiểu rằng, đối

diện với người chú có quyền quyết định sống chết vinh nhục của bản thân
anh ta này, trước mắt có thể là ngưỡng cửa then chốt nhất. Từ ánh mắt của
Lý Cao Thành, anh ta dường như thấy được sự căm hận và phẫn nộ cực độ.

"...Tổng giám đốc ở đây là anh?" Mãi lâu sau, cố gắng lắm Lý Cao

Thành mới bình tĩnh hỏi được một câu, ông biết, sự việc đã như vậy rồi,
ông không thể cứ im lặng mãi như thế được.

"Không, cháu chỉ là đại diện lâm thời thôi ạ, Hội đồng quản trị đang

nghiên cứu rồi, rất nhanh sẽ có một tổng giám đốc chính thức ạ." Lý Cao
Thành vừa lên tiếng, ngay tức khắc Ngô Bảo Trụ thấy như trút được áp lực.

"Vậy cái chức vụ đại diện lâm thời của anh là do ai ủy nhiệm? Anh đại

diện cho ai?" Lý Cao Thành biết rõ cháu mình đang nói dối.

"...Dạ, cái này, cái này cũng là do Hội đồng quản trị lâm thời định ra ạ,

khu vui chơi này năm ngoái mới bắt đầu kinh doanh, tổ chức vẫn còn chưa
kiện toàn, Hội đồng quản trị cũng mới chỉ thành lập lâm thời, vì vậy mới
tạm thời quyết định như vậy..." Ngô Bảo Trụ ấp a ấp úng nói, bỗng bị Lý
Cao Thành cắt ngang:

"Thôi đi! Anh bảo mấy người này lui ra cho tôi, tôi có chuyện muốn

nói với anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.