PHÁN QUYẾT - Trang 369

cũng chẳng dám nghĩ, cứ nghĩ đến là thấy sợ hãi sởn cả gai ốc, cứ nghĩ đến
là thấy u uất chán nản, thấy nóng ran như lửa đốt, cứ nghĩ đến là tâm trí ông
hoảng loạn, mất hết tự chủ.

Nó gần như đồng nghĩa với việc tự tay ông phải đưa vợ và cấp trên

của mình lên đoạn đầu đài!

Một là người vợ kết tóc xe duyên sớm tối cùng nhau suốt hơn hai

mươi năm, một là lãnh đạo cũ, người đã từng hai lần đề bạt mình, và hôm
nay ông sẽ phải đặt họ dưới sự lựa chọn, nói chính xác là ông sẽ phải tố cáo
họ, để rồi sẽ sinh ra một hậu quả chấn động đất trời, một hậu quả không thể
ngờ tới, để rồi cái đang chờ họ chính là sự xử lý nghiêm khắc, là sự cách
chức, phán xét, ngồi tù, thậm chí là... .

Ông không dám nghĩ tiếp nữa, vừa nghĩ đến đây là ông đã thấy đủ xót

xa, đau đớn, run rẩy.

Đến ngày đó, tất cả sẽ trở thành một tin tức lớn! Một phó bí thư tỉnh

ủy và vợ một Thị trưởng, sẽ náo động khắp Trung Quốc, thậm chí trên toàn
thế giới!

Còn bản thân anh? E rằng cũng mất hết. Trong mắt của một số người,

nếu không nói anh bất nhân bất nghĩa, dở ông dở thằng, thì dù xét ở góc độ
khác ông cũng tuyệt đối không nhận được những lời đánh giá tốt: một lãnh
đạo như vậy đề bạt anh, một phụ nữ như vậy làm vợ anh, anh sẽ là một cán
bộ tốt? Một lãnh đạo tốt? Còn nữa, ông bước ra từ một tập đoàn tham ô hủ
bại lớn như vậy, lãnh đạo của ông sẽ nhìn ông thế nào? Đây há chẳng phải
là ông đã tạo ra vết nhơ trên bộ mặt của Đảng, của Nhà nước rồi hay sao?
Tất cả làm sao có thể không có liên hệ gì đến ông, ông làm sao lại không có
bất kì trách nhiệm nào?

Anh không phải là người lãnh đạo tốt, không phải là cấp dưới tốt,

không phải là một hảo trượng phu, không phải là một người cha tốt. Lãnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.