PHÁN QUYẾT - Trang 370

đạo sẽ không tán đồng với anh, quần chúng sẽ không thừa nhận anh! Bất kì
một giai cấp, tầng lớp nào cũng sẽ không chịu thu nạp anh, tất cả mọi người
sẽ không thể thấu hiểu anh, anh sẽ đơn độc, cô quạnh, sẽ bị người ta miệt
thị, nguyền rủa, sẽ là nỗi nhục nhã một đời! Thật đáng chế nhạo!

Tất cả điều này đều có khả năng, rất có khả năng!

Vợ ông đã nói vô cùng rõ ràng rồi: "Nếu không có Nghiêm Trận thì

ông có là cái thá gì!"

Vợ ông có lẽ còn một câu nữa chưa nói ra: "Nếu không có người vợ

như tôi đây, thì ông có là cái thá gì!"

Vợ ông có lẽ vẫn còn một ngầm ý nữa chưa nói ra, cái nhà mà ông ở,

cái Đảng sau lưng ông, người đại diện cụ thể rốt cuộc là ai? Người đại diện
của cái nhà này chẳng phải là vợ ông? Và người đại diện cho Đảng chẳng
phải là Nghiêm Trận? Nếu không có vợ, cái nhà của ông còn được gọi là
nhà không? Nếu không có Nghiêm Trận, ai sẽ ủng hộ ông trong cái Đảng
này? Nếu thật sự để vợ ông nói ra những điều ấy thì đến lúc đó, Lý Cao
Thành ông thực sự sẽ chẳng là cái thá gì!

Khi anh thực sự lựa chọn lợi ích căn bản của Đảng, anh cũng sẽ đánh

mất đi người luôn ủng hộ anh trong nội bộ Đảng.

Đối với một đảng viên, đây mới chính là một bi kịch lớn thật sự.

Có lẽ tất cả với ông mà nói mới là một sự lựa chọn chân chính, một sự

lựa chọn phải trả giá thật đắt.

Mấy năm nay, ông gần như không có được đến một giấc ngủ ngon.

Thường cứ ngủ rồi giật mình tỉnh giấc, sau đó thì mất ngủ luôn cả đêm.
Cơm ăn cũng khó nuốt, vì chẳng thấy đói. Người khác nói ông gầy ốm đi
nhiều, đến ngay cả bản thân ông cũng cảm thấy mình già rồi, thật sự già rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.