PHÁN QUYẾT - Trang 385

giá sắt có chân phổ biến vào thời kì những năm 60 ra thì không còn gì khác.
Không có ga giường, không có thảm, không có đèn tường, không có vạc
giường, không có rèm cửa rủ sát mặt đất, càng không có những đồ đang
thịnh hành đại loại như tủ quần áo, tủ tường.

Đại gia đình ngoài người con dâu công tác tại đơn vị khác thì toàn bộ

người thân thích đều làm việc ở Trung Dương. Con trai lớn, con trai thứ
hai, con trai út, con gái lớn, con gái thứ hai, còn có cả cháu trai họ hàng nội
ngoại, rốt cuộc có bao nhiêu người, có lẽ đến ngay cả ông cũng không thể
đếm xuể.

Lý Cao Thành lặng lẽ đứng nhìn ngôi nhà này, trong lòng ông cảm

thấy hổ thẹn và áy náy khôn cùng.

Năm đó, khi ông thuyết phục lão xưởng trưởng về hưu, đã liên tục hỏi

ông ấy xem có yêu cầu việc làm không, lão xưởng trương một mực nói
không và cũng không cần ai phải làm gì cho ông ấy. Lúc đó Lý Cao Thành
đã từng nghĩ đến ngôi nhà của lão xưởng trưởng thực sự quá chật chội, bất
luận thế nào cũng phải tìm cách để khiến cho ngôi nhà đó lớn hơn một
chút. Tuy nhiên, không biết vì lý do vật đổi sao dời hay là vì công việc quá
bận, vì cận kề với thời điểm được đề bạt lên thành phố hoặc là vì bản thân
thực sự đã lãng quên mất điều này, nên mấy chục năm qua, cho đến tận
hôm nay, lão xưởng trưởng vẫn sống trong căn phòng chưa đến 50 mét
vuông ấy.

Sự lãng quên và sao nhãng này của ông lại đúng với bằng chứng áp

dụng cho đám cán bộ cực đoan tư lợi, chỉ chăm chăm lo cho lợi ích cá
nhân: Hữu quyền bất dụng, quá kì tác phế (1)

-----

(1) Hữu quyền bất dụng, quá kì tác phế: Lúc có quyền mà không biết

dùng, thì lúc hết quyền sẽ thành đồ bỏ đi.(ND)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.