PHÁN QUYẾT - Trang 469

Nói xong, ông để Ngô Tân Cương một mình ở lại hỗ trợ xử lý những

việc này, mọi việc sẽ do thư ký thay mặt toàn quyền giải quyết, dù bình
thường ông vẫn kiên quyết phản đối cách làm này, nhưng giờ đây cũng chỉ
có thể làm như vậy mà thôi. Bởi thực sự ông tìm không được chủ ý nữa rồi,
bây giờ, rốt cuộc nên tin vào ai đây?

Sau đó, ông ngồi xe một mình quay về thành phố.

Cảm giác của ông lúc này rất không tốt.

Không đi đâu nữa, một mình lặng lẽ về nhà.

Sau đó ông đổ bệnh, rơi vào từng cơn mê man...

Đến khi tỉnh lại, đã thấy mình nằm trong bệnh viện.

Ông tỉnh lại vào khoảng 5 giờ sáng, phòng bệnh không có ai, rất yên

tĩnh. Ngày tháng chạp, còn lâu lắm mặt trời mới mọc, khắp không gian một
màu đen đen.

Nhưng Lý Cao Thành vẫn biết một ngày mới thực sự đã bắt đầu rồi. Ở

thành phố lớn mấy triệu dân này, đa phần mọi người đều đã hoặc đang thức
dậy. Họ đang bắt đầu một ngày mới bận rộn vì gia đình, vì bố mẹ, vì con
cái, vì cái ăn cái mặc, vì sự nghiệp, vì đất nước, vì chính bản thân mình và
cũng vì hàng trăm vạn bách tính.

Đột nhiên, ông nghĩ đến nhà mình, nghĩ đến con cái mình, nghĩ đến bố

mẹ mình, và tất nhiên cũng nghĩ đến cả vợ mình.

Ông nhớ đến người cha một đời làm thợ đá và ông nội một đời trồng

ruộng chưa từng coi trọng ông, trong nhà ông chỉ đứng hàng thứ ba, mới
sinh ra, đã được một vị thầy bói vô cùng nổi tiếng ở quê xem qua số
mệnh.Vị thầy bói này đã phán cho ông rằng: Một đời bận rộn, trọn đời
thanh bần, cả đời bình thường, không có thành tích gì, những cả đời yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.