PHÁN QUYẾT - Trang 472

Phải chăng ông thật sự cảm thấy sắp đánh mất đi bà ấy? Hoặc, ông đã

cảm thấy mình buộc phải để mất bà ấy? Hoặc, anh cảm thấy giữa hai người
đã có một thứ gì đó không thể vượt qua, chỉ có thể ngày một cách xa,
không còn cách nào để gắn kết trở lại nữa? Ít nhất cũng không thể gắn kết
được như trước nữa?

Còn có thể yêu thương như thuở ban đầu không?

Thực ra, giữa hai người chẳng xảy ra cãi cọ gì, không hề quá lời với

nhau, thậm chí còn chưa từng có biểu hiện, tại sao lại đột nhiên cảm thấy
không thể không chia tay? Phải chăng vì bao năm nay, trong đời sống tình
cảm sâu đậm giữa hai người, sớm đã có một sự ngầm hiểu mà ai cũng rõ về
một giới hạn mà không ai dám vượt qua? Chỉ cần một người vượt qua, ra
ngoài giới hạn, sự liên kết dựa vào nhau cùng tồn tại giữa hai người cũng sẽ
hoàn toàn bị chặt đứt?

Phải chăng cũng chính vì vậy, mới khiến ông thấy quyến luyến, bịn rịn

tha thiết khôn nguôi?

Có lẽ nào tình cảm vợ chồng mười mấy năm của hai người thật sự sẽ

vĩnh viễn mất đi như vậy?

Mới nghĩ đến đây, Lý Cao Thành bất giác thấy người ớn lạnh.

Hai vật nhỏ bé trước mặt vô tình thu hút sự chú ý của ông. Trong sắc

trời dần sáng lên, trên chiếc tủ đầu giường đặt một quyển sổ tay lung linh
xinh xắn, trên quyển sổ tay có một chiếc bút nhựa cũng lung linh không
kém.

Lý Cao Thành chợt xúc động: Đây là đồ của vợ ông!

Chỉ có vợ ông mới có những thứ cầu kỳ và thời trang như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.