PHÁN QUYẾT - Trang 483

Anh sao vậy? Rốt cuộc sao vậy? Khi bản thân chịu sự đả kích nặng nề

cả về tinh thần lẫn thể chất như vậy, anh lại vẫn không dứt ra, vẫn cứ muốn
chui vào chiếc bẫy mà người ta đã giăng sẵn!

Nếu là ngày xưa, anh có lẽ vẫn cho rằng tất cả đều là thật, cuộc sống

vốn như vậy. Mặc dù mỗi người đều có những khiếm khuyết riêng, mỗi
người đều có tính khí riêng, nhưng mỗi người cũng đều có ưu điểm riêng,
đều có những chỗ đáng yêu riêng. Con người mà, phải khoan dung cho
nhau một chút, huống hồ anh còn là một lãnh đạo cấp cao. Ngay đến mấy
người này anh còn không khoan dung được, làm sao anh có thể lãnh đạo cả
một thành phố tỉnh lỵ với mấy triệu dân?

Nhưng bây giờ, chỉ trong mấy ngày, mà dường như mọi thứ đều trở

mặt, lộ diện nguyên hình. Thật sự ông đã bị che mắt hoàn toàn, giống như
bách tính đã nói, người ta bán đứng anh rồi, anh còn ở đó mà giúp người ta
đếm tiền!

Không phải là bẫy thì còn là gì? Nếu không, đến thăm anh sao lại toàn

là những người thuộc cùng một đường dây?

Đúng thế, sao có thể? Đến thăm mình sao toàn là những người mình

đang xem xét lại? Hoặc, đều là những người mình đang hồ nghi?

Lẽ nào vợ mình chỉ ghi chép về những người này, còn không ghi chép

về những người khác?

Vợ mình quay lại đột ngột, lẽ nào chính là vì lý do này?

Lý Cao Thành chuyển dần từ cảm giác thương nhớ vợ sang hoài nghi

và e dè, thậm chí còn kèm theo cả chút gì đó lo âu và sợ hãi.

Nếu vợ ông quả thực như vậy, thì thật đáng sợ, thật đáng sợ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.