PHÁN QUYẾT - Trang 482

Dù là một quyển sổ ghi chép nhỏ, nhưng giống như một chiếc lưới

tình êm ái mềm mại vô hình, phủ chụp lên người ông. Đối mặt với tấm lưới
lớn như vậy, ông dường như không thể kháng cự, chẳng hiểu sao mất hết
mọi khả năng chống trả, bị bắt giữ một cách ngọt ngào, ngây dại, cam tâm
tình nguyện, không còn tự chủ.

Diễn xuất của vợ ông không phải thật cao tay, bà ấy đặt cuốn sổ ghi

chép ở đây, chẳng phải là cố ý để ông thấy sao? Tất cả những gì bà ấy viết,
chẳng phải cũng cố ý để ông xem sao?

Tất cả đều rõ ràng như vậy, đều lộ liễu như vậy, đều không có gì che

đậy.

Lùi một bước sẽ là biển rộng trời cao, non xanh nước biếc, tất cả mọi

thứ đều vẫn y nguyên. Sắc trời vẫn xanh trong như vậy, mặt trời vẫn đỏ
hồng như vậy, anh vẫn là anh, bạn bè vẫn là bạn bè, cấp trên vẫn là cấp
trên, lãnh đạo vẫn là lãnh đạo, khuê nữ vẫn là khuê nữ, con vẫn là con, cha
vẫn là cha, mẹ vẫn là mẹ, anh vẫn là Thị trưởng tiền hô hậu ủng, muôn
người kính phục như trước, gia đình anh cũng vẫn là gia đình khiến bao
người ngưỡng mộ, vẫn là vinh hoa phú quý hưởng không hết, vẫn là quê
hương êm đềm ngọt ngào như mật...

Bao nhiêu năm rồi, chẳng phải anh vẫn làm như vậy ư? Mọi thứ anh

có được lẽ nào dễ dàng lắm sao? Đổ nước đi thì dễ, thu về mới khó, bây giờ
quay đầu lại, mọi thứ vẫn còn kịp.

Tất cả đều phải xem anh đi như thế nào, phải xem anh lựa chọn như

thế nào. Chẳng qua là đang nói với anh rằng, vận mệnh của anh thực sự
nằm trong tay anh.

Thật rõ ràng, lộ liễu, không hề che đậy.

Lẽ nào đến lúc này, anh vẫn chưa nhìn rõ, vẫn chưa hiểu rõ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.