PHÁN QUYẾT - Trang 618

Lý Cao Thành bất giác thở dài.

Chả trách lời phê duyệt của Nghiêm Trận trong bản báo cáo điều tra

lại tự tin và đắc ý đến vậy. Giống như trong giấc mơ, ông ấy đột nhiên
trông thấy hiện lên vẻ mặt Nghiêm Trận đang lặng lẽ ngồi cách đó không
xa nhìn ông cười một cách lạnh lùng.

...

Đầu đau như búa bổ, tâm trạng hỗn loạn, tinh thần không thể tập trung

được.

Vốn muốn ở nhà nghỉ ngơi một lát, nhưng vừa bước vào phòng ngủ,

sống mũi đã cay xè, suýt nữa thì rơi lệ.

Một ngôi nhà đang yên đang lành, sao lại thành ra nông nỗi này!

Trên đầu giường xếp kín một chồng thư. Vốn tưởng chẳng có thứ gì

cấp bách, ông cũng không muốn xé ra, chỉ tùy ý lật xem rồi nằm xuống một
lát. Nhưng khi lật đến cuối cùng, một bức thư vô cùng cũ rách đã thu hút sự
chú ý của ông.

Đó là lá thư đến từ Trung Dương, trên bì thư không có tên người gửi,

chỉ đơn thuần viết một dòng chữ: Người nhận: chú Lý Cao Thành, chính
quyền thành phố.

Ngồi trên giường, nhìn nét chữ nghiêng nghiêng nguệch ngoạc, Lý

Cao Thành vô tình bóc thư ra xem:

Chú Cao Thành kính mến:

Cháu chào chú! Cháu lên chính quyền thành phố mấy lần rồi nhưng

không gặp được chú. Họ không cho cháu vào, cháu nói cháu ở Trung
Dương, cháu tìm Thị trưởng Lý, nhưng bọn họ lại càng không cho cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.